Ngụy Như Phong đứng ở cửa kho hàng Tây Nhai đón gió biển.
Không có người của Đông Ca ở đây, người làm việc ai cũng lạ mặt.
Dỡ xong hàng thì vỗ tay hai cái, tỏ vẻ không liên quan gì đến nhau.
Trước đây những chuyện này đều là do lão Chung đích thân thực hiện, lần này lão không ra mặt nên đã nói trước cho Ngụy Như Phong làm như thế nào, Ngụy Như Phong cũng không hỏi thừa một câu, chỉ thành thành thật thật dựa vào chỉ thị của lão Chung mà tiến hành, không suy nghĩ gì nhiều.
Cậu chẳng còn gì để mà vật lộn nữa rồi, ngay từ lúc ban đầu, khi quyết định về với Trình Hào, cậu đã đánh mất đồng xu lợi thế, nói chính xác thì đây cũng chẳng phải là một ván bạc, Ngụy Như Phong chỉ có thể bước trên con đường mà Trình Hào chỉ định, cậu không thể thua, mà cũng không được phép thua, bởi thứ đặt c chính là ược trên chiếu bạc này chính là Hạ Như Họa mà cậu coi trọng hơn cả mạng sống.
Ngụy Như Phong sờ sờ ngực áo, ở trong đó có hai tấm vé tàu, một chiếc la bàn nhỏ, tấm bản đồ Trung Quốc bị Hạ Như Họa đánh dấu loạn, những đồ vật đơn giản ấy lại hàm chứa khát vọng của họ đối với cuộc sống tương lai.
Nhưng hôm nay, tất cả các thứ ấy lại biến thành sợi dây vô hình siết chặt cổ họng cậu, mà đầu sợi dây ấy lại nằm trong tay Trình Hào.
Thuyền đã cập cảng, hầu hết các thùng hàng đều đã được dỡ xuống, số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-no-giua-he-hoa-khai-ban-ha/2492989/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.