“Mộc Sách, lại đây, hôm nay lĩnh ba roi.”
Mộc Sách ngồi một mình trong lao nhắm mắt nghỉ ngơi,nghe vậy đứng lên. Vào đúng giờ này mỗi ngày, anh thuần thục kéo lê thân thểtiều tụy cùng chiếc áo tù nhân rách nát ô uế, đứng thẳng lưng, hai tay chốngvào tường, chết lặng chờ đợi phụng lĩnh thánh ân.
Tiếng roi rít vang lên xé toạc không gian, quất vàolưng bỏng rát như vết đao cắt, đau nhức. Nhưng sau đó, lại dần dần trở thànhmột thói quen. Mộc Sách mặt không biến sắc, nhắm mắt lại. Trong lòng thầm nghĩ,đến tột cùng thì không biết bắt đầu từ khi nào, anh lại đem cực hình mỗi ngàynày trở thành một loại thói quen khôn kể? Mà đến tột cùng là vì cái gì, anh lạirơi vào tình cảnh như hôm nay?
Câu địch phản quốc, vì lợi bán nước… Anh còn nhớ rấtrõ ngày hôm đó, lúc Bệ hạ giận dữ kinh thiên, quát vào mặt anh rống giận.
Ôi, đúng rồi, đó là sự thật.
Thể xác và tinh thần dày vò anh, cuối cùng nhớ lại.Phụ thân anh là nhất phẩm Vệ Quốc đại tướng quân – Mộc Thịnh, vì quyền thế danhvọng, cấu kết với kẻ thù ở tái ngoại (vùng biên cương chiến lược),kết binh làm phản, muốn lật đổ triều đình. Anh lạinhớ, huynh trưởng là tướng quân Mộc Đình, vì công chúa của địch quốc diễm danhtruyền rằng đẹp như thiên tiên, vì thèm muốn ngôi vị phò mã mà không tiếc đánhcắp bản đồ quân xa và sách bố phòng biên cảnh, tụ tập đại quân chạy theo pheđịch…
Nghe tin, Bệ hạ vô cùng giận dữ. Chỉ trong một đêm,triệu tập bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nho/2779324/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.