“Nuôi ngựa lớn có thể kéo xe, vỗ béo gà có thể giếtthịt, nuôi người cho mập lên thì …”
Tô Mặc bỏ lửng câu nói, vợ chồng Hoa thị ngồi chungmột chỗ với nàng ở trong phòng cũng tùy thời đưa mắt liếc qua, không nói năngkhông cử động, cứ nhìn chằm chằm vào Mộc Sách.
Sau lưng đột nhiên lướt qua một cơn gió lạnh khiến MộcSách run rẩy cả người. Anh hơi bất an nhìn người vừa phát ngôn, Tô Mặc.
Lúc trước là ai nói chỉ như thêm một đôi đũa thôi?
Vừa mới qua một mùa đông thôi mà, lời nói liền đã thayđổi rồi?
“Tôi ra sân sau sửa lại cái mái chuồng gà.” Anh bìnhtĩnh đứng lên, quyết định. Cứ chạy trước rồi nói sau, ba người này nhìn mình cứnhư hổ săn mồi vậy.
Gió Đông vui vẻ hiền hòa, đã thay thế sương tuyết lạnhlẽo, nhẹ nhàng thổi đến. Năm nay, sức khỏe Mộc Sách đã gần như hồi phục nguyêntrạng, phong ấm hoa khai.
Đơn giản sửa xong cái mái che khỏi bị dột nước, MộcSách dùng tay áo lau mồ hôi trán, muốn đến phòng bếp đun miếng nước uống. Khôngngờ, vừa mới bước vào bếp đã đụng phải người một canh giờ trước còn ở đại sảnh,Tô Mặc. Cô đang ngồi canh nồi thuốc, mệt quá nên ngủ thiếp đi, trên tay vẫn còncầm cây quạt nhỏ dùng để quạt lửa.
Nồi thuốc bốc lên làn khói trắng, tiếng sôi sùng sụccũng không đánh thức được Tô Mặc. Anh đứng chắn ngang trước mặt cô, nhớ lại nửanăm nay, cô đã vất vả vì anh thế nào, cẩn thận chiếu cố anh thế nào. Đồng thời,anh cũng nhớ lại, vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nho/2779322/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.