Nhật phòng dạ phòng gia tặc nan phòng
(Phòng ngày phòng đêm cướp nhà khó phòng)
“Thần thiếp tham kiến bệ hạ.”
“Nói thẳng thiếu cái gì đi.” Thấy người tới, Lãnh Thiên Cương không khỏi vô lực xoa xoa cái trán phát đau. Đại khái mười ngày trước, trong cung không ngừng mất trộm, bị trộm không chỉ có kỳ trân dị bảo vô giá, nhưng lại có mấy bức tuyệt bút cùng tú họa tơ vàng y trân quý nhiều năm.
“Dạ, bệ hạ. Lần này là Đông Hải Thất Long Châu không thấy .”
“Cái. . . . . . Sao?” Kia chính là y ký kết vài hiệp ước không bình đẳng, mới từ con cáo mặt cười Chu Hàm Triệt kia lấy được, tiểu tặc này cũng không khỏi quá to gan lớn mật , bất quá cũng tương đương là tự tìm tử lộ.
“Truyền ý chỉ của trẫm, lập tức phong tỏa cửa cung, không được để thoát bất cứ nhân vật khả nghi nào.” Lãnh Thiên Cương khóe môi cong lên, trong lòng áp không được hưng phấn, y thật muốn nhìn ai to gan lại ngốc nghếch như vậy, ngay cả Đông Hải Thất Long Châu cũng dám trộm.
Sắc trời dần tối, ngày thường Đông Li hoàng cung sớm được đốt đèn rực rỡ như ban ngày, hôm nay lại trước sau không thấy ai đốt đèn.
Đi bộ trên đường quay về Lưu Ly điện, đám sương mù ban đêm như muốn xóa đi ánh trăng, Lãnh Thiên Vũ cảm thấy hôm nay có chút dị thường, một đường đi tới, lại không đụng tới nửa thái giám cung nữ, bất giác cước bộ nhanh hơn, lập tức thấy cả Lưu Ly điện phát ra bạch quang chói mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nguyet-ngan/1582342/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.