Thiên thượng bất hội điệu hãm bính, thế thượng một hữu bạch cật đích ngọ xan
(Bánh sẽ không tự nhiên từ trên trời rớt xuống, đời không có cơm ăn không trả tiền)
Thất hoàng tử? Hắn vậy mà là hoàng tử quốc gia này? Ha ha ha! Cái này nghĩ cũng không khó khăn! Ha ha ha!
Được, Kì đại gia ta hôm nay liền xả thân thủ nghĩa, chân chính hoàn toàn tiếp nhận thân thể tay nhỏ chân nhỏ này của Lãnh Thiên Vũ đi.
Chậm rãi, Lãnh Thiên Vũ hai mắt biến thành chữ ¥ [ký hiệu của tiền, như $ ấy], trong lòng tựa hồ đã muốn ôm mấy bó tiền mặt lớn, nước miếng vẫn tí tách chảy không ngừng.
“Suy nghĩ cái gì?” Không phải không khiếp sợ nhìn thấy thiên hạ trước mắt này biểu tình quá mức phong phú, rốt cục vẫn là nhịn không được đặt câu hỏi .
“Hắc hắc! Tiền a! Hắc hắc! Tiền a!” Lãnh Thiên Vũ vẻ mặt say mê ngây ngô cười , miệng thì thào đáp.
“Tiền?” Khó hiểu nhíu mày, “Ta xem ngươi vẫn là lau nước miếng trước đi.”
“Nga nga.” Lau lau nước miếng bên miệng, mơ mơ màng màng đáp lời, hiển nhiên còn chưa hoàn toàn từ cõi thần tiên tỉnh táo lại.
Đang muốn nói tiếp gì đó, chợt thấy một thái giám đùng đùng chạy tới, quỳ xuống dập đầu nói: “Nô tài tham kiến bệ hạ.”
“Chuyện gì?”
“Hồi bẩm bệ hạ, Nhã phi nương nương tự tay làm chút bánh thủy tinh, thỉnh bệ hạ qua thưởng thức.”
“Ân.” Lãnh Thiên Cương thản nhiên trả lời, đang muốn rời đi bỗng nhiên phát hiện vạt áo y đang bị một đôi tay nhỏ bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nguyet-ngan/1582340/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.