(Tình yêu ngọt như mật)
“Linh hồn của nàng cũng không được giải thoát.”
“Cái gì?” Thình lình nghe một câu, Lí Nghiêm chỉ cảm thấy lòng giống như bị người hung hăng đập một cái, khó chịu nói không nên lời.
“Linh hồn của nàng cũng không được giải thoát.” Hoa Nguyệt Ngân không nghe tiếng của hắn, nhấn mạnh thêm một lần.
“Thỉnh Lục điện hạ đừng tùy ý lấy người đã qua đời mà nói giỡn.” Âm điệu kích động run rẩy bất bình, lửa giận cuồn cuộn thiêu đốt kịch liệt đáy lòng hắn. Lời y nói, hắn không thể nhận.
” Ngân Nhi của trẫm không nhàn hạ thoải mái cùng Lí thái phó nói giỡn, Lí thái phó thỉnh tự trọng .” Hoa Ngạo Kiết sao có thể dễ dàng tha thứ bảo bối nhà mình bị tí tẹo ủy khuất nào, cơ hồ là theo bản năng thốt ra, là người thì đều nhìn ra hắn giữ gìn sủng nịch.
Hoa Nguyệt Ngân ngược lại cũng không có dao động quá lớn, chỉ bình tĩnh nhìn Lí Nghiêm, thản nhiên nói: “Nàng thường xuyên xuất hiện trong mộng của ta cầu cứu, ta muốn giúp nàng.”
“Xuất hiện trong mộng của người. . . . . .” Giống có cái gì đó trong lòng bị đụng mạnh một cái, máu đặc giống như nảy lên yết hầu, rồi lại cưỡng bức nuốt trở về.
Lí Nghiêm ánh mắt mê mang, vẻ mặt tuyệt vọng, miệng lẳng lặng nhắc tới : “Nàng chưa từng xuất hiện trong mộng của ta. . . . . . Gặp mặt một lần cũng không nguyện ý bố thí cho ta. . . . . . Ha hả. . . . . . Ta là hồ đồ ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nguyet-ngan/1582323/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.