Đem tinh dầu tắm xoa đều lên người bé, nhẹ nhàng lau rửa, kín đáo ngửi mùi hương độc nhất của người trong lòng, Hoa Ngạo Kiết rốt cuộc không thể phủ nhận tâm tình của mình . Hắn sợ hãi mất đi y, hắn không thể mất đi y. Có lẽ ngay từ lúc đầu tiên mắt nhìn thấy y, hắn cũng đã mất đi trái tim của mình.
Rõ ràng là hận cả thế giới này, vậy mà đôi mắt bảy màu lúc nào cũng tràn đầy ánh sáng vẫn tinh thuần như thế, thấu đáo trong suốt, làm cho hắn không có lý do vẫn muốn đau y, sủng y.
Lúc ban đầu là cảm thấy có hứng thú, theo thời gian trôi qua đã biến mất hầu như không còn.
Trái tim ngự ở địa vị cao lâu ngày đã sớm khô kiệt, lại vì y mà sống lại, lãnh tâm lãnh tình như hắn mà lại thiệt tình lộ ra ôn nhu với y. Thích nhìn thân ảnh của y, thích nghe thanh âm của y, cực kỳ yêu nụ cười của y, muốn khắc khắc lúc nào cũng cột y vào bên người, hy vọng tất cả của y đều chỉ thuộc về một mình hắn.
Đây không phải là thái độ của phụ thân đối đứa con, không phải tình cảm phụ tử, hắn không thể lừa gạt bản thân nữa.
Hắn, Hoa Ngạo Kiết, yêu thương Hoa Nguyệt Ngân, yêu thương đứa con của chính mình.
Xác nhận tình cảm của bản thân xong, làm cho trái tim hắn trở nên thoải mái, nhưng không thể tránh lo lắng lại theo nhau mà đến.
Bảo bối của hắn, sẽ chấp nhận sao? Sẽ chấp nhận tình yêu của mình sao? Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nguyet-ngan/1582307/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.