“Trên giang hồ người có thể gặp được hắn không có mấy ai, sao hắn lại đi bắt ngươi?” Cho dù mạnh như Thẩm Lam, hắn cũng chưa từng gặp qua người thật của Ám Phách, trên giang hồ đều đồn rằng Ám Phách hung tàn thế nào, truyền kỳ thế nào, nhưng cũng chỉ là đồn mà thôi. Ám Phách, một nhân vật thần bí lại khiến người ta nghe thấy đã sợ vỡ mật.
“Ta không phải nói ta tưởng lầm hắn là tiểu quan sao, nên đắc tội với hắn. Ai biết ta làm thương nhân lâu như vậy rồi, sao lần này đột nhiên bị mờ mắt, không nhận rõ hàng như vậy!”
Thẩm Lam nhìn y cười lạnh một tiếng, thiển cận!
“Ta xem ngươi tứ chi kiện toàn, chắc hắn đối với ngươi không tồi.”
“Mới không phải! Ngươi không biết hắn ngược đãi ta thế nào đâu!”
“Hắn ngược đãi ngươi thế nào!”
“Ách… bỏ đi, ngươi đừng hỏi nữa, hiện tại ta gặp được ngươi có chút kích động, ngươi hỏi ta cái gì ta cũng đáp không ra.”
Kích động cái rắm! Thẩm Lam phi thường hiểu rõ trong lòng tên tiểu nhân này đang nghĩ gì. Bỏ đi, hắn cũng lười hỏi.
“Này, đây là địa đồ trong tổng bộ Ám Đường, ta phí rất nhiều tâm tư mới có thể nắm chắc những chỗ này. Lộ tuyến đi trong Ám Đường ta cũng đã ghi chú cho ngươi, ba ngày sau, ngươi đến đó đón ta ra. Ta tin dựa vào công phu của ngươi, nhất định sẽ không bị phát hiện.” Vân Cẩm Nghị rút một cuộn da từ tay áo ra đưa cho hắn.
Thẩm Lam nhăn mày: “Tại sao không để ta hiện tại mang ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nan-thuc/62859/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.