Ánh tịch dương lấp ló sau mái ngói của Tam Vương Phủ, những đóa hoa Lưu Tô như tuyết trắng phủ khắp mặt sân. Trên con đường trải đầy sỏi đá tiếng bước chân vang lên âm thanh lạo xạo hắt hiu.
Họa Y bước gần đến thư phòng, cô vừa nhận được tin Bắc Ải xảy ra nổi loạn, triều đình dốc sức kìm hãm trận chiến có thể kéo dài đằng đẵng sắp tới, Trình Tranh được hoàng đế Nguyệt Quốc cho gọi vào cung.
Nếu lần này hắn phải đi ra Bắc Ải, chắc chắn sẽ không thể dẫn theo cô. Bởi lẽ quân doanh là chốn mà nữ nhân không tiện lưu lại, lần trước có thể cùng đến đông biên đã là ngoại lệ.
Từ đằng xa, cơ hồ cô nhìn thấy một thân ảnh sắc áo thiên thanh bước ra khỏi cửa thư phòng của Trình Tranh, dáng đứng thẳng tắp hiên ngang, dưới ánh tịch dương đỏ rực phản chiếu trên mặt hắn một làn hơi lạnh lẽo.
Nhìn thấy cô, đôi mày rậm của hắn bất giác dãn ra, trong ánh mắt dường như chứa đựng băng giá nghìn năm đó toả ra ôn hoà nội liễm, tia nắng của lúc ráng chiều phơi ngang bờ ngực vững chãi đó, khóe môi hắn mặc dù không cười nhưng vẫn khe khẽ cong lên.
Trình Quân dùng dáng điệu cẩn trọng thi lễ:
- Tam Vương Phi an.
Cô vội vàng thi lễ đáp trả:
- Nhị Vương Gia, không biết ngài đến, không kịp nghênh đón ta thất lễ rồi.
Hắn lúc này trông có vẻ nhã nhặn, ôn hòa:
- Tam Vương Phi đã khách sáo rồi. Ta tới đây để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-my-nhan/2675877/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.