Tạ Khánh Dư phản ứng mạnh như vậy là bởi từng có tiền lệ, xảy ra lúc hắn mới đến cốc không lâu. Ma cũ Hoan Lạc cốc xem việc bắt nạt ma mới là niềm vui, luôn mồm gọi Tạ Khánh Dư là con cún canh của A Dao, bọn họ lừa gạt nhốt hắn vào kho chứa rồi chặn cửa suốt đêm. A Dao đã ngủ với người khác vào đêm đó.
Khi ấy Tạ Khánh Dư không khóc lóc như hiện tại, chỉ bình tĩnh rưới hết bình nhựa thông rồi châm lửa đốt toàn bộ chăn nệm cùng cái giường có dấu vết của người khác, khiến cả căn gác hai lầu hóa thành một đống tro tàn.
Từ lúc đó không còn ai ức hiếp hắn nữa, họ tán thưởng và bắt đầu đối xử ân cần với hắn.
Tạ Khánh Dư ở với họ một thời gian thì cũng dần hiểu: người Hoan Lạc cốc thực sự rất xấu bụng, rất ác liệt và thích bắt nạt người khác nhưng không có ác ý. Sự thật là bọn họ chưa bao giờ làm hại đến hắn, chỉ nhả nhớt chọc ghẹo và bày trò chơi khăm, không phòng bị mới dễ sập bẫy. Họ cũng biết dừng lại ngay khi thấy chuyện có chiều hướng quá trớn. Nói theo kiểu của đám kẻ xấu này là: nếu ngươi có thể chấp nhận cái xấu của chúng ta thì chúng ta mới cho ngươi thấy cái tốt nhất của mình. Hắn cũng cảm thấy vi diệu lắm khi bất chợt được người trước đó đi bắt nạt mình quan tâm như em trai cưng, cho đến khi nghe anh ta ngượng ngùng nói: "Thật ra là... chúng ta sợ Tạ đạo trưởng tạt nhựa thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079731/quyen-6-chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.