Quân Huyền không biết phải diễn tả làm sao, mỗi lần Mạc Tử Liên buồn bã, hắn khó chịu đến mức chỉ muốn mạnh mẽ đập tan nỗi buồn dám lây vào y. Rõ ràng y là Mặt trời nhỏ, là diễm dương của hắn, hắn không cho phép bất kỳ sự buồn đau nào vương trên mi mắt y.
Chỉ là hiện tại, từng giọt nỗi buồn lại đang chậm rãi lăn xuống gò má người hắn thương. Y không phát ra tiếng, nước mắt chỉ lặng im chảy, mỗi giọt hóa thành một lưỡi gươm sắc bén đâm vào lòng hắn. "Ta thích ca ca nhiều lắm, huynh sẽ không bỏ ta mà đi nhé?"
"Nhất định." Quân Huyền đau lòng hôn vành tai Mạc Tử Liên rồi cầm cổ tay y, ngón cái đè lên mạch môn, thử truyền công. Mạc Tử Liên ngạc nhiên trước dòng công lực linh động đi vào kinh mạch mình trôi chảy kỳ lạ, nó không bị Mạn Châu Sa hấp thụ.
"Sao lại có thể như vậy?" Y dụi mắt thốt lên.
"Ta... không biết." Quân Huyền cũng không ngờ là thật sự làm được.
Công lực nói chung đều lưu chuyển trong kỳ kinh bát mạch giống dòng nước. Nhưng nếu ví von sự lưu chuyển công lực Mạn Châu Sa của Mạc Tử Liên là những đám mây dày không ngừng hấp thụ ngoại công thì công lực của Quân Huyền như một thanh nhuyễn kiếm cứng cáp đâm thủng từng tầng mây ấy. Vấn đề nằm ở độ 'cứng' của công lực đi vào, Mạn Châu Sa không thể hấp thụ công lực 'cứng' hơn nó.
Với công lực 'mềm' hơn thì phải chịu hao tổn rất nhiều như Y Nhã mới truyền công được cho y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079655/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.