Buổi trưa mùa thu nắng không quá gắt mà ngược lại có chút cảm giác mát mẻ, tôi ngước nhìn tán cây mộc miên, gió thổi làm những chiếc lá cuối cùng trên cây cũng bay lả tả theo, trong gió lại như có tiếng ai đó thì thầm. Tôi nhoản miệng cười nói tạm biệt, tạm biệt mọi người, tạm biệt mộc miên, tạm biêt cô ấy.
Trước khi bước lên xe, tôi đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, có chút thất vọng vì không nhìn thấy Ngô Dật Hiên. Quả thật nếu như tôi cứ như thế mà không có một chút boăn khoăn gì về anh ấy, thì có lẽ sẽ dễ dàng hơn để biết tình cảm của chính mình là gì, nhưng không hiểu sao, trong lòng vẫn còn chút lăn tăn, ví dụ như bây giờ không nhìn thấy anh ấy trước khi đi tôi lại có chút buồn rồi. Tuy nhiên, cảm giác buồn này cũng không kéo dài được bao lâu. Khi tôi quay người bước lên xe, đập vào mắt đầu tiên chính là Ngô Dật Hiên đang nằm chễm chệ trên giường, nghe thấy có tiếng bước chân anh ấy liền rời mắt khỏi cái ipad ngước mặt lên nhìn tôi, vẫn lạnh nhạt như vậy, nhưng tôi lại có cảm giác anh ấy về rồi, người ở trước mặt tôi bây giờ mới chính là Ngô Dật Hiên mà tôi quen biết. Tôi nhìn anh ấy cười, đang định đi lại giường thì nghe một tràng tiếng tằng hắng vang lên từ phía sau lưng, sống lưng tôi liền cứng đờ. Trời ơi, phải làm gì khi bạn thân không thích người yêu của mình đây, à quên còn chưa phải là người yêu, nhưng chắc cũng sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-moc-mien-trong-gio/1160430/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.