Kinh nghiệm nhiều lầnchịu thiệt mách bảo tôi, ra tay dạy dỗ Mạc Lâm cần phải đợi lúc BíchThanh Thần Quân không ở nhà, nếu không anh ta sẽ đánh mông tôi… 
Lòng nhẫn nại và sự kiên trì của loài mèo rất tốt, sự nhẫn nại của tôi chờđợi suốt nửa tháng, cuối cùng đợi đến cơ hội Bích Thanh Thần Quân đi rangoài, sau đó xúi bẩy Cẩm Văn và Oa Oa cùng tôi đi tìm Mạc Lâm. 
Lúc này vết thương của Cẩm Văn đã đỡ hơn nhiều rồi, cô ấy trở về sau mộtchuyến đưa thuốc đến Đông Hải, thần sắc tươi tỉnh, luôn luôn tươi cười, hoàn toàn không có dáng vẻ diêm dúa lòe loẹt như lần đầu gặp mặt, ngaycả trang điểm cũng mộc mạc hơn nhiều, chỉ là trở nên hay nói lải nhải,hàng ngày đều ra sức nói bên tai tôi Thần Quân là một vị thần tiên rấttốt, muốn tôi đừng ngoan cố như thế. 
Cái kiểu lấy lòng của BíchThanh Thần Quân đó được sự khen ngợi của Tiểu Lâm tổng quản, thế là côấy đã trở thành Đãi nữ bên cạnh tôi, cùng với Oa Oa luôn luôn bám sát và quản lí dạy bảo tôi, hơn nữa cô ta lợi hại hơn Oa Oa rất nhiều… Mỗi lần tôi đánh vỡ bình hoa chôn dưới đất, đều bị cô ấy tìm thấy… Khiến mèotôi buồn lắm. 
Thiên Giới vĩnh viễn là trời xanh, Cẩm Văn ngồitrong chòi nghỉ mát ở cổng thay tôi thêu hình cá lên quần áo để làmtrang sức, Oa Oa đang ra sức lau chùi khắp nơi, dường như không để lạihạt bụi nào sót lại mới cam lòng. Trong không khí buổi chiều nặng nềnày, tôi chạy đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-mieu-mieu/1869551/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.