Lánh nạn trong núi không phải chuyện dễ dàng, hai chúng ta biết rõ phạm vi thế lực to lớn của Nhật Huy Bang, đương nhiên không dám lơ là. Mấy ngày đầu, quả thật hết sức cẩn thận, sợ vào rừng chưa đủ sâu. Kết quả là hai người tiến vào giữa thâm sơn, tuy cắt đuôi được bang chúng Nhật Huy Bang và hiệp khách, nhưng lại khiến chúng ta hãm sâu vào núi.
Nếu vùng này đã là phạm vi thế lực của Nhật Huy Bang, trong núi hiển nhiên không có mãnh thú, độc vật chướng khí dù nhiều, sao có thể khó dễ người từng học qua độc kinh như Hoa Vị Miên? Vì vậy dọc đường đi, cũng không có nguy hiểm lớn.
Chỉ là, trốn trong núi thực sự khổ cực, ăn gió nằm sương không thành vấn đề, nhưng bởi sợ bị phát hiện, chúng ta cả lửa cũng không dám nhóm, mấy ngày qua đều dùng rau rừng quả dại. Để bảo tồn thể lực, thậm chí mỗi ngày đều ăn một ít thịt tươi, thật giống như ăn lông ở lỗ.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, bất quá thân thể này thực sự rất vô dụng. Loại thương tích trình độ này cũng có thể khiến ta sốt nhẹ không ngừng, dù đều đã bôi kim sang dược cực tốt, cũng vô pháp tránh cho vết thương sưng tấy nhiễm trùng.
Thân thể trẻ tuổi tuy nhiều sức sống, lại không đủ cứng cỏi. Cơ thể hơn năm mươi tuổi của ta chắc chắn không có nền tảng tốt như thế này, nhưng nhất định chịu được thương tổn hơn hiện tại – Ta từng bị Hồng Ngạn Trúc một kiếm đâm suýt chết, bồi hồi bên bờ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-mien-lieu-tuc/19802/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.