Vào sáng, ánh mặt trời le lói xuyên qua tấm màng che mỏng manh, sương sớm đọng lại một lớp băng mỏng, nhiệt độ dần cao, nhưng khí lạnh vẫn còn trong không khí đó, âm thanh vi vu của tiếng gió rét làm lay lắc những nhánh cây đen sạm, trơ trụi.
Phòng ngủ thoáng tiếng của đồng hồ báo thức.
﹝Cẩu hòa thượng! ﹞Riệu rã thanh âm chứa đầy sự tức giận, Tống Lạc Xuyên ấn tắt tiếng động.
‘ Đừng nóng ’ Hắn nói, theo thói quen dỗ dành cảm xúc bực tức mỗi sáng của Cố Doãn, sau đó dùng vài phút để cơ thể thích ứng vào mỗi sáng, sau khi thanh tỉnh. Hắn rời giường, không chút lưu tình đá Cố Doãn.
‘ Dậy, hôm nay cậu không được làm biếng ’
﹝Cút, đi cúng đâu kệ mi, để bố yên!!﹞
‘ Đừng hỗn ’
﹝Aaaaaaaa﹞Cố Doãn quằn quại trong ổ chăn, với thời tiết lạnh như vậy thì thiếu niên thà rằng có chết cũng không muốn dậy, Tống Lạc Xuyên tất nhiên không theo ý cậu nữa.
Lật tung người cùng chăn tách ra ‘ Cậu không nhớ hôm nay có việc à? ’
Cố Doãn tóm lấy góc chăn, níu giữ nó trong tuyệt vọng, rồi u ám trừng Tống Lạc Xuyên﹝Việc chó gì cần tôi, mặc xác anh, biến đi﹞
‘ Tối nay có tiệc gia đình ’
Mơ hồ nhớ đến chuyện gì đó, thiếu niên chớp chớp đôi mắt, đôi mắt không rõ, hơi nước sinh lý bởi vậy mà làm đôi mắt kia thêm lung linh, Cố Doãn lại hỏi﹝Về ai? ﹞
‘ Mừng Tống Thanh tấn chức ’ Tống Lạc Xuyên nói thẳng chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-man-that-se-no-tren-cung-trang-sao-/3731442/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.