Hòa Dịch Hoa ngồi ở đối diện, đây là một phòng ốc cũ, tường ngả màu vàng, mà trong phòng phần lớn là đồ dùng bằng tre trúc: bàn trà, ghế dựa, mâm đựng trái cây, đồ dụng lạnh lẽo làm phòng ốc có vẻ âm u hơn.
Hòa Lý Thanh từng thấy những đồ dùng như thế ở nông thôn phía Nam, nhưng cực ít thấy ở phía Bắc, bởi vì phía Bắc rất ít trúc, hơn nữa mùa đông nhiệt độ thấp, trúc sẽ bị ẩm mốc.
Bên cạnh Hòa Dịch Hoa dựng một cây gậy, mới vừa rồi Hòa Lý Thanh chỉ cảm thấy bên ngoài hành lang vang tới âm thanh kỳ lạ, nào biết là đi đứng bất tiện.
Cô quan sát bốn phía một lượt mới nhìn về phía anh cả lần nữa, anh cùng tuổi với Lâm Đồng Chương, tóc mai hai bên cũng đã hoa râm, đáy mắt đỏ lên đầy máu, đuôi mắt cong lên, xung quanh có nếp nhăn, hai má cũng có tia máu rải rác, gầy gò nghiêm trọng, tay buông xuống dưới có thể rõ ràng nhìn ra hình dáng mạch máu, ban đầu diện mạo tuấn mỹ, lại mang theo mặt có bệnh nên âm u cùng quanh năm suốt tháng.
Cô đang quan sát anh ta, Hòa Dịch Hoa cũng quan sát cô.
Tiếp đó Hòa Dịch Hoa giơ tay lên, ra dấu một cái, cười nói: “Trước kia khi em vừa được sinh ra, còn nhỏ như vậy, lần cuối cùng chúng ta gặp mặt, em cũng mới cao chừng này. Thoáng một cái đã hai mươi mấy năm trôi qua, hiện tại cao và đẹp hơn.”
Mấy câu nói làm con mắt Hòa Lý Thanh đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3148014/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.