Mỗi người trong xe mang một tâm tư khác nhau về nhà.
Trở lại sườn núi, xe vượt qua eo núi cuối cùng, mới vừa thấy cổng, mọi người lại phát hiện đèn cổng sáng rực, trừ đèn lồng Lâm Khương và Quy Sinh thắp mấy ngày trước ra, đèn đường ở cổng cùng phòng bảo vệ đều sáng, quản gia và hai ba bảo vệ đều vây ở cửa, nhìn bên này.
Lâm Hòa và Lâm Khương nhìn nhau một cái, sắc mặt không hiểu, mà tâm trạng của Lâm Đồng Chương trầm xuống, đợi xe dừng hẳn, trước khi người xuống xe, chú Bành cũng mang theo mấy người bước chân gấp gáp đi đến trước mặt anh.
Quy Sinh và Phương Nha xuống xe, ngẩng đầu nhìn một đám người vây quanh, nghi ngờ nhìn theo, quay đầu nhìn lại, Quy Sinh ngây ngô, Lâm Đồng Chương cúi đầu chỉ thấy cặp mắt sáng dưới trán của cậu. Chú Bành bảo bọn họ đi vào trước, nói có chuyện muốn nói. Lâm Hòa kéo hai đứa bé đi, Lâm Khương đi theo phía sau, quay đầu lại liếc mắt nhìn chú Bành, chú Bành phẩy tay lần nữa thì cậu mới đi vào.
Mà Lâm Đồng Chương trầm mặt, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?” Chú Bành nhận lấy một túi giấy vàng từ trong tay một bảo vệ bên cạnh, sau khi mở ra, bên trong chỉ có một vị thuốc bắc, Lâm Đồng Chương cúi đầu nhìn, đầu ngón tay vô ý thức gõ gõ. bupbecaunang.com. Rồi sau đó giơ tay lên, cầm một nắm lên, hình như là đang nhìn kỹ, nhưng lại giống như mất hồn, chú Bành mở miệng, “Có người dừng xe cạnh cổng, sau đó đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3148013/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.