Những lời này đanh thép dứt khoát, Tạ Bích nói xong, lạnh lùng quay đầu lại, lại thấy ánh mắt Giang Vãn Nguyệt xuyên qua đám đông, lặng lẽ rơi trên người hắn.
Tạ Bích nhất thời sững sờ, hơi thở bất giác ngừng lại một thoáng, ngay sau đó tim đập như trống dồn.
Hắn không biết nàng đến từ khi nào, càng không biết những lời vừa rồi, nàng đã nghe được bao nhiêu.
Nhưng trong lòng lại dấy lên một sự mong đợi vừa vi diệu lại vừa rõ ràng.
Tạ Bích kinh ngạc phát hiện, những lời vừa rồi không phải là lời nói cảm tính nhất thời để tranh hơn thua cho Giang Vãn Nguyệt.
Những lời đó, vốn luôn quanh quẩn trong lòng, giấu quá sâu, thậm chí… sâu đến mức chính mình cũng chưa từng nhận ra.
Vậy mà hắn lại muốn nói cho nàng nghe, và mong chờ phản ứng của nàng sau khi nghe thấy.
Hôm nay Giang Vãn Nguyệt búi một kiểu tóc phi tiên đơn giản, phần tóc còn lại buông xõa trên vai, mặc một bộ xiêm y màu xanh hồ, tựa như bức tranh thủy mặc thanh đạm mà thoát tục. Sắc mặt nàng không có gì biến động, nhưng lại khiến tim Tạ Bích đập như sấm dậy. Giang Vãn Nguyệt đi đến bên cạnh Tạ Bích, nhẹ nhàng cúi người: “Đại nhân vì che chở cho dân nữ, chỉnh đốn thuần phong mỹ tục mà không tiếc lấy thân mình để tỏ bày tâm chí, dân nữ vô cùng cảm kích. Tấm lòng yêu dân của đại nhân là may mắn của dân nữ và hương thân.”
Nói xong một tràng, những người dân làng vốn đang căng thẳng đều cười cả lên.
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-cung-te-tuong-lanh-lung/5197295/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.