Đó là những người vai mang trường kiếm.Có một lão đầu râu tóc bạc, đôi mắt của lão hào quang sáng rực, mình mặc một chiếc áo gấm cực kỳ trang nhã, thái độ thật là sang trọng.Sắc mặt của ông ta rất bình thản, nếu không phải là người có cặp mắt tinh đời, thì không thể nào nhận thấy trong ánh mắt của lão ta chứa đựng một khí sắc thật là cao ngạo.Bên mình ông ta là Ngọc Đảnh chân nhân, Kim Lăng Thiên và Khang Huệ. Trong tay của Khang Huệ còn nắm thằng Tiểu Ngũ.Tiểu Ngũ bây giờ đã ăn mặc theo lối đạo sĩ, búi một búi tóc trên đỉnh đầu, mình mặc đạo bào, mặt mày sáng rỡ, trông thật dễ thương.Tiểu Ngũ vỗ tay kêu lên ầm ĩ :- Cô xem, hai lão già ấy đấu chiến với nhau thật là kịch liệt!Khang Huệ vuốt lại mái tóc của mình, cười rằng :- Mi có biết hai lão già đó cớ sao lại đấu chiến ở dưới nước một cách kỳ lạ như thế?Tiểu Ngũ lắc đầu, giương cặp mắt ngơ ngác nhìn Khang Huệ.Khang Huệ bảo nhỏ vào tai của Tiểu Ngũ :- Hai lão già ấy nổi bệnh thần kinh. Ta đã bảo mười người già thì hết chín lão mắc bệnh thần kinh...Tiểu Ngũ ngỡ là thật, cười lên khúc khích.Lão già mặc chiếc áo gấm thật đẹp kia quay sang nhìn Khang Huệ bằng cái nhìn hằn học.Ngọc Đảnh chân nhân cũng trừng mắt bảo Khang Huệ :- Huệ nhi nói nhảm nào!Khang Huệ cũng trừng mắt nhìn trả lại, châu mỏ nói :- Mi sợ ta làm mích lòng Tây phương kiếm thánh ư?Kim Lăng Thiên vội vàng ngăn lại :- Sư muội, nói chuyện nhỏ tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-long-than-kiem/108327/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.