Trong khu biệt thự xa hoa, Huy Nguyên đã say tới độ mềm nhũn nằm ở trên ghế.
Xung quanh hắn ngổn ngang toàn là chai lọ rỗng, nồng nặc bốc lên mùi cồn và thuốc lá vô cùng khó chịu.
Hắn ngủ thiếp đi trong cơn say nhưng lông mày vẫn cau chặt, môi mím lại, hơi thở đứt quãng tựa như đang mơ thấy điều gì đó không hay lắm.
Bóng đêm sâu như vực.
Mấy ngày trôi qua, đám tang của Hiên Vũ đều đã xong xuôi. Lệ Phương cầm cự tới khi quan tài đưa lên xe thì ngất xỉu, tới nay vẫn chưa tỉnh lại.
Phan gia giống như bị bao phủ bởi một tầng sương ám, không khí nặng nề khó thở.
Lão gia chủ tuổi cao, chịu đủ giày vò liền bệnh không dậy nổi. Người trong nhà vô cùng lo lắng thay phiên nhau ở lại bệnh viện chăm sóc ông.
Chỉ trừ Huy Nguyên.
Hắn không phải là không muốn ở lại mà là do cha hắn kiên quyết không muốn nhìn mặt hắn.
Hắn biết, chuyện ra nông nỗi này, đều trách hắn.
Sáu năm trước hôn lễ của hắn với Lệ Phương bị hủy bỏ, cô cũng biến mất khỏi giới giải trí, một mình mai danh ẩn tích mà sinh ra Hiên Vũ.
Kì thật hắn ngoài miệng táo bạo nhưng cũng là con người, sao có thể thực sự không để ý tới con của mình được? Cho dù đứa trẻ ấy hoàn toàn chỉ là ngoài ý muốn thì hắn cũng sẽ chẳng từ chối nghĩa vụ của một người cha.
Thế nhưng trong suốt năm năm, hắn không tìm thấy Lệ Phương.
Kể ra cũng lạ, Phan gia tại đất nước này có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793315/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.