- Mười chín tuổi năm ấy, nơi chúng tôi đi tập quân sự xảy ra núi lở, anh ấy bị thương nặng, tôi cõng anh ấy cả một chặng đường dài, chẳng hiểu sao một nữ sinh trung học trong nội thành như cô cũng xuất hiện ở đó. Đường quá khó đi, tôi nhờ cô trông chừng anh ấy, tôi đi gọi tiếp viện… Vậy mà khi tỉnh lại, anh ấy khăng khăng nhận định người đã cõng anh ấy là cô, cô cũng nói "đều là hiểu lầm, cô đã giải thích nhưng anh ấy không tin, cô không hề cố ý"…
- Em…
- Hai mươi mốt tuổi, lần đầu tiên chúng tôi đi đàm phán ở nước ngoài, chưa có kinh nghiệm gì, tôi đã thức suốt một tuần chuẩn bị mọi tư liệu về đối tác cho anh ấy… Kết quả cô trực tiếp chạy tới, không biết tại sao lại rất thân thiết với đối tác, cuối cùng còn giúp chúng tôi dành được hợp đồng… Khi ấy, Huy Nguyên thật sự để ý cô, còn mời cô làm bạn nhảy trong dạ tiệc, lúc tôi biết được, cô lại nói "thật xin lỗi, cô không hề cố ý"…
- Đó chỉ là…
Hà Thu rất cố gắng chen lời nhưng Lệ Phương đã hoàn toàn không còn để ý đến cô nữa, vẫn một mình tiếp tục tường thuật.
- Tất nhiên, cô đã giúp chúng tôi một việc lớn, tôi nên cảm ơn cô mới phải. Nhưng Lê Hà Thu, từ đầu tới cuối tôi vẫn không hiểu cô rốt cuộc muốn làm gì… Năm hai mươi ba tuổi, đúng khi mà Huy Nguyên tỏ tình với cô, tôi đều đã nghĩ tới bỏ cuộc, cô lại nhất quyết trốn đi, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793310/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.