- Phụ vương, người đưa ngọc bội cho nữ nhi!
An Dương quyết định cực nhanh.
- Nữ nhi đem về trước nói là phụ vương ngài mua cho mẫu phi, người cũng đừng có ở trên thuyền đến hết đêm nữa, thành thật trở về phủ nhận lỗi đi! Mẫu phi nhận được lễ vật, tâm trạng tốt, tám phần sẽ không đánh người quá đau đâu…
An Vương giống như ruồi mất đầu, nghe chữ "đánh" cả người đều hoang mang rối loạn.
- Nhưng… nhưng mà…
- Không có nhưng!
An Dương chém đinh chặt sắt nói.
- Là mười vạn lượng a! Nếu người còn không thành thật về nhận lỗi, mẫu phi lửa cháy thêm dầu, nữ nhi cũng hộ không được người!
- Ta…
An Vương héo héo đáp ứng.
- Được rồi…
- Vương gia! Không thể!
Hạ Tuyết Tâm cuống quít lên tiếng.
Ngay trước mặt Huyền Thiên Minh và La Hạo, vương gia lại muốn đem ngọc bội đưa cho An Vương phi, bảo nàng vứt mặt mũi ở nơi nào!
Còn nữa, bây giờ trở về phủ, nhãi ranh An Dương này nhất định cáo trạng trước, đem hết nước bẩn hắt lên người nàng, nàng lại chưa kịp "thổi gió bên gối" vương gia, vương gia tuyệt sẽ không bảo trụ nàng, mụ già vương phi kia nhất định sẽ lăn lộn chết nàng!
- Vương gia, chẳng phải người nói sẽ đưa ngọc bội cho thiếp thân ư? Sao lại thành đưa cho vương phi rồi?
Dung nhan như mẫu đơn kiều diễm của nàng ta nhiễm lên một tầng sương mù, mềm mại đáng yêu nhìn An Vương.
- Còn nữa, thiếp thân chưa từng ngắm bình minh trên bờ Bình Nhạc, vương gia, chẳng phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793304/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.