Hoàng Hậu đang trúng tà sao? Tại sao nàng ta hành động kì quái như vậy? Hơn mười năm quen biết, ta thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ nàng ta có thể nói nhiều như vậy!
- Này, chàng đừng nhìn ta bằng ánh mắt như vậy chứ! Ta đã nói rồi, mười năm che giấu đã khiến ta quá mệt mỏi rồi, hôm nay là ngày cuối cùng, chàng hãy để cho ta tự tại một chút đi…
Che giấu? Chẳng lẽ nói, đây mới chính là con người thật của Hoàng Hậu sao?
Ha ha, không thể nào!
Hoàng hậu giận dữ.
- Chàng…! Ta nói cho chàng biết nhé, chỉ cần chàng chớp mắt thôi ta cũng biết chàng đang suy nghĩ điều gì đó! Không được cười nhạo ta!
Thế giới này, đều điên rồi phải không!
Nếu không phải tác dụng của Mê Hồn Hương khiến ta uể oải đến nỗi chẳng thể cử động nổi thì chắc chắn ta đã nhảy dựng lên rồi.
Sự kì quái của Hoàng hậu còn đáng sợ hơn cả sự thật mà ta vừa mới phải chứng kiến nữa. Nó khiến ta càng cảm thấy mình không hề hiểu nàng ta một chút nào.
Ta rất bất an.
- Chàng… đừng nhăn nhó như vậy.
Hoàng Hậu đặt một ngón tay lên mi tâm của ta và vuốt nhẹ.
- Chàng nhăn nhó quá nhiều, nơi này đã xuất hiện một nếp nhăn rồi đây… Đừng lo lắng gì nữa cả, vì sau hôm nay tất cả đều kết thúc rồi, chàng sẽ không bao giờ phải nhăn nhó như vậy nữa.
Từ khi đối mặt nhau tới giờ, Hoàng Hậu vẫn khiến cho ta không thể hiểu được mục đích của nàng ta. Vốn dĩ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793271/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.