Lộ Dĩ Khanh rốt cuộc thuyết phục được Thẩm Vọng Thư lên bờ nghỉ ngơi để phục hồi lại sức khỏe, cái thuốc chống say tàu kia bây giờ đối với Thẩm Vọng Thư cũng vô dụng rồi, đành cũng chỉ đem đi đổ thôi. Sau khi bỏ thuốc kia đi về đút cháo cho Thẩm Vọng Thư, nàng ấy quả nhiên ăn được hơn phân nửa chén, chỉ là cố nén không cho mình nôn ra.
Như thế cũng khá hơn rất nhiều rồi, ít nhất có thể khiến người ta thấy yên tâm hơn một chút, mấy ngày trôi qua không chỉ có Thẩm Vọng Thư, Lộ Dĩ Khanh cũng mệt mỏi không kém.
Buổi tối, Lộ Dĩ Khanh khó có được một hôm đảo khách thành chủ, đem Thẩm Vọng Thư say tàu ôm vào trong lòng ngực mình. Đi thuyền sóng gió thanh vốn dĩ rất là nhiễu người, nhưng có lẽ là mỏi mệt, hoặc có lẽ là an tâm, hai người này một đêm ngủ đến lại đều không tồi. Đặc biệt là Thẩm Vọng Thư, khi nàng rúc ở trong lồng ngực Lộ Dĩ Khanh ngủ, cơ hồ đều đã quên đi chuyện thuyền đã xóc nảy mình như thế nào, chỉ cảm thấy Lộ Dĩ Khanh ôm ấp mềm mại lại an ổn.
Hôm sau tỉnh lại, Thẩm Vọng Thư tinh thần đã khá hơn không ít, Lộ Dĩ Khanh thấy rất là cao hứng. Vừa lúc gặp Phương đại phu tự mình tới đưa thuốc, nàng giáp mặt không cô phụ ý tốt của đối phương quay đầu lại đem một chén thuốc đắng chát kia uống cạn.
Đút cho Thẩm Vọng Thư một viên quả mơ, chính mình thuận tay cũng ăn một viên, Lộ Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-li-duoc-chua/2211950/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.