Thẩm Vọng Thư lại không đồng ý nuôi con thỏ kia, nàng nói không thích không phải là nói dối, hơn nữa hai người chuyến này đi Tây Bắc cũng không tiện để mà nuôi vật nhỏ này.
Lộ Dĩ Khanh tự ăn vạ tự dỗ mình một trận, lại đối với thỏ con trong tay thở dài: "Thôi đi, vốn đang muốn cho cưng cơ hội trưởng thành trong yêu thương, hiện nay xem là đã không thể rồi. Ta sẽ nhắc nhở Phương đại phu đem ngươi làm một món, còn đỡ hơn là bấp bênh sống qua ngày đi."
Thẩm Vọng Thư nghe nàng nói mà chân mày giật giật, không thể ngăn được mà nói: "Nàng nếu thật luyến tiếc nó chết, không bằng đem nó phóng sinh."
Kết quả Lộ Dĩ Khanh lại vẫy vẫy tay, nói: "Thế thì không cần. Nàng xem nó bé như vậy, nếu thả ra chạy cũng chạy không nhanh, không phải bị sài lang dã thú ăn, thì cũng đến bị người bắt được lột da ăn thịt. Nếu đều là chết, vậy còn không bằng vào ta bụng đâu."
Thẩm Vọng Thư nghe vậy không thể hiểu được, trước đó còn nói là đưa cho Phương đại phu trông coi sao, như thế nào quay đầu lại vào bụng nàng ấy? Bất quá, Thẩm Vọng Thư lại cũng nhìn ra được Lộ Dĩ Khanh không phải muốn cùng chính mình nói điều này, vì thế liền lược qua cái này đề tài không nói chuyện nữa. Lúc sau cũng không thấy con thỏ đó nữa, nghĩ là được Lộ Dĩ Khanh thả đi rồi.
Lúc sau hai người ở trên trấn nhỏ nghỉ ngơi dưỡng sức một ngày, Thẩm Vọng Thư thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-li-duoc-chua/2211947/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.