Diệp Minh vốn có thể ngăn cản bọn chúng giúp Tống Nguy nhưng anh lại nghĩ, cứ để bọn chúng dồn hắn vào nguy hiểm lúc đó mới ra tay, Tống Nguy sẽ không còn đường nào khác là đi theo anh. Anh vẫn mơ hồ sợ hắn sẽ bỏ chạy khỏi anh như lần trước. Trong tình huống hiện nay, Tống Nguy không tin ai, cũng đúng. Hiện giờ, chẳng phải có kẻ nào đó là tay trong, đã cắt toàn bộ hệ thống an ninh dỡ bỏ lồng phòng ngự để cho bọn chúng đột nhập đó thôi. Hiện giờ, Tống Phi ở đâu sao không ra mặt?
Diệp Minh vừa bám theo Tống Nguy và năm người kia, vừa suy tính. Nếu như bọn chúng bắt được hắn nhất định sẽ quay trở lại sân thượng để rời đi bằng máy bay, như vậy chắc hẳn vẫn còn có người đợi. Diệp Minh nhìn xuống đã thấy Tống Nguy chạy xuống tầng thứ mười tám, liền tính toán. Anh lập tức rời mắt khỏi hắn, nhanh như ánh chớp, chạy ngược lên sân thượng. Trước khi hai tên phi công kịp nhận ra người vừa xuất hiện không phải "người mình" thì đã bị Diệp Minh hạ gục bằng hai cú chém tay chuẩn xác. Xong xuôi, Diệp Minh ngay lập tức đuổi xuống phía dưới. Lúc này, Tống Nguy đã chạy xuống đến tầng thứ mười sáu.
Đang lao như tên bắn, bỗng hắn ngã nhào xuống cầu thang, lăn lông lốc mấy bậc. Hắn đứng dậy nhưng lại ngã xuống. Tống Nguy ôm lấy chân, chửi thề:
"Mẹ kiếp, trật khớp thật đấy à?"
Lúc này cả năm tên kia đã đuổi gần kịp, Tống Nguy bất lực nhìn bọn chúng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-lenh/2762231/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.