Ba người cho xe chạy tới bên cây cầu dẫn tới bán đảo Tạ Liên, gần Thủ phủ nhất, đỗ tại nơi khuất, có thể quan sát phía sau lưng của tòa nhà. Quả nhiên, phía sau là bức tường cao sừng sững dựng thẳng xuống mặt sông. Lồng năng lượng màu xanh trong suốt trông như một cái nơm khổng lồ bao trùm tòa nhà ra đến giữa sông Tử Hà. Vượt qua được lồng năng lượng, không cần đoán cũng biết, nước sông lâu năm khiến cho bức tường kia hẳn là trơn trượt vì rêu phong, muốn đột nhập từ phía này không phải dễ. Ngoài ra, trên nóc tòa nhà còn có hai chiếc U-Camera, phạm vi quét ra đến nửa mặt sông.
Tống Nguy đưa cho mỗi người một viên oxy thở dưới nước. Đây là loại oxy nén dành cho lính thủy đánh bộ, mỗi viên uống vào sẽ được cung cấp một lượng oxy kéo dài mười lăm phút. Triệu Thanh đón lấy viên thuốc cho vào miệng, không khỏi cảm thán:
"Đúng là điệp viên cấp quốc tế có khác, cậu kiếm đâu ra thứ này?"
"Lúc lấy ba lô cho Victor, tôi tranh thủ cuỗm cả hộp của anh ta." Tống Nguy thản nhiên nói rồi đưa cho mỗi người một viên nữa.
"Cho vào túi chống nước, lúc trở ra chúng ta cần sử dụng."
Làm xong mấy việc đó, Mã Linh phát vũ khí, dây móc cho cả ba người. Tống nguy cầm hai khẩu SW250 nhét vào bao đai đeo an toàn quanh bắp đùi. Mã Linh đưa cho hắn thêm một con dao quân dụng, hắn đón lấy nhét vào bao.
"Tôi thế này đủ rồi. Triệu Thanh, thuốc nổ NT7
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-lenh/2762171/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.