Ngày hôm sau, ta bưng chén thuốc thương lượng với hắn. “Ta sẽ đút ngươi uống thuốc, nhưng ngươi cũng phải ngoan ngoãn uống cho ta, đừng giống như hôm qua kêu la lộn xộn vậy nữa.”
“Đó là bởi vì Tùy huynh đệ ngươi đút thuốc không đúng phương pháp......” Hắn cười khẽ, sắc mặt tuy vẫn tái nhợt, sâu trong ánh mắt lại như có chút thủy quang sóng sánh, lấp lánh quang mang ta nhìn không hiểu.
Ta sửng sốt: “Làm sao không đúng?”
“Phải như vậy......” Hắn cười cúi đầu, liền kéo chén thuốc trong tay ta uống một ngụm, rồi mới đưa tay nhẹ nhàng kéo cổ ta xuống, khẽ để sát vào......
Lần đầu tiên, ta phát hiện trên khóe mắt trái của hắn có nốt ruồi son rất nhỏ, như yên chi lệ(1) mà nữ tử đa tình thầm chảy xuống. Mi mắt của hắn cũng rất dày, ở trước mắt ta càng ép càng gần, như mực đen không sao tiêu tan...... Môi của hắn, như lửa nóng lại mang theo chút chua sót......
Dược nước theo cổ họng mà vào, đầu lưỡi của hắn, cũng nhân cơ hội vào theo......
Nhiều năm sau, khi đêm dài nhân tĩnh, ta vô số lần tự hỏi, vì sao lúc ấy không đẩy hắn ra, lại vẫn không sao tìm được đáp án.
Ta vốn nên hung hăng cho hắn một chưởng, nhưng ta sợ hắn sẽ chết. Thật sự, thời khắc hắn thổ huyết ngất xỉu trước mặt ta, ta thật sự sợ hãi hắn cư như vậy không tỉnh lại.
Ta nhắm mắt lại, tay run lên, cả chén thuốc đều đổ lên trên người mình......
Quả nhiên, rất nóng mà......
Khi hắn rốt cuộc lưu luyến không rời mà kết thúc nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-lac-vi-thuc-quan/196900/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.