Phủ cửu vương nữ ngày thường rộn ràng nhộn nhịp. Cảnh sắc xa hoa phiêu dật, hồ lớn thả đầy cá gai vàng quý hiếm, hồ nước nóng ở hậu viện là được dẫn từ phụ cận kinh thành về đến tận nơi. Trong mỗi đình viện đều nghe được tiếng chim ca ríu rít, tất cả đều là các loại chim cảnh quý giá được săn về. 
Guốc gỗ dưới chân đạp từng bước nhàn nhã trên đường nhỏ rải sỏi, một thân áo bào đen hơi rộng, ánh mắt có điểm tan rã lười biếng, vết chu sa đỏ như máu trên trán càng lộ ra vẻ yêu diễm lạ kì. 
Tiểu nô tỳ đi trước dẫn đường không nhịn được mà đỏ mặt, hơi hơi quay đầu nhẹ giọng: “ Đi hết con đường này là đến, vương  nữ không cho phép người khác lại gần hồ, lang quân đành tự mình đi vậy.” 
Khinh Nguyệt hơi nhíu mày, rất nhanh liền giãn ra, không ai có thể bắt kịp: 
-     Không có việc gì, cảnh sắc trong phủ rất đẹp, Duy vừa đi vừa thưởng thức cũng không tệ. 
Cô nương tư thái dịu dàng uyển chuyển, nghe vậy hơi có điểm mất mác, nháy mắt lại cười nhẹ như liễu trong gió: 
-     Vậy mời lang quân. 
Nàng gật đầu, tiếp tục đi, chỉ là bước chân đã thả nhẹ đi khá nhiều. Không có nười dẫn đường, nếu không cẩn thận vấp phải gì đó, sẽ lộ ra thân phận của nàng mất. 
Chờ đến khi bóng hắc y phiêu dật xa dần, tiểu cô nương mới thẹn thùng đỏ mặt, hai tay hơi áo vào má xoay người lại. 
-     A! 
Không biết từ khi nào Bạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-kiep-hong-nhan/3193580/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.