Bình nguyên Thát Vân vốn nằm sát bên cạnh nơi Bích quốc đóng quân, được ngăn cách bởi bình phong thiên nhiên cực kì vững chãi. Sở dĩ nói vậy, vì muốn vượt qua bình nguyên Thát Vân, trước hết phải đi Mê Vụ Sâm Lâm nổi tiếng. Đây là một tòa mê cung tự nhiên vô cùng lớn, bất kể là người hay vật tiến vào trong đều bị lạc, có thể so sánh với Lâm Uyên của Thương quốc. Đối với Bích quốc mà nói, không ai cho rằng sẽ có người nào để một đại quân vượt qua nơi hiểm địa này, cho nên cảnh giới cực kỳ rời rạc, cho dù có bị phát hiện thì cũng dễ dàng tận diệt. Bích quốc quá tin tưởng vào mê cung thiên nhiên này, mà nàng đã cắt cử lần lượt từng cánh quân sớm chiều tôi luyện trong Lâm Uyên rừng thiêng nước độc, để những kẻ kinh nghiệm đầy mình ở trong Mê Vụ Sâm Lâm không phải vấn đề quá lớn. Huống chi, Lang Nha quân của nàng có hẳn một tiểu đội chuyên thăm dò địa hình, vẽ bản đồ một cách rõ ràng.
Đến hôm nay, nàng chia quân hai đường, phần nhỏ theo Sở Hàn, Quân Tĩnh đi theo đường bình thường đến Thủ Túc thành chi viện, còn nàng mang theo đại quân đi ra phía sau, theo kế hoạch vòng qua Phượng Sơn, né đội do thám của Ưng Dực, vượt qua Mê Vụ Sâm Lâm tiến vào bình nguyên Thát Vân, tập kích Châu thành nơi Bích quốc đóng quân.
Khinh Nguyệt một thân ngân giáp, khuôn mặt trầm như nước lặng, hướng ánh mắt về phía ánh sáng mờ mờ. Châu thành vốn là của Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-kiep-hong-nhan/3193562/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.