Nhưng nhìn đến nàng lúc này vẫn hoàn hảo, hắn thở phào nhẹ nhõm, chẳng biết tại sao lo lắng cho nàng.
Tiểu Kinh nhìn Sở Mị Dạ "Vương gia! Tiểu thư bị sặc nước! Lên bờ thì tính tình thay đổi, chuyện lúc trước đều không nhớ. Xin Vương gia không nên trách tội!" Nàng lại quỳ gối trước mặt của hắn.
Tính tình thay đổi? Chuyện lúc trước không nhớ rõ? Rrong lòng Sở Mị Dạ suy nghĩ ý tứ của lời nói. Lại nhìn Thủy Liên Y trên giường, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào, nhưng nói không ra.
"Ừ!" Thủy Liên Y dặn dò một tiếng, chậm rãi tỉnh lại, mở mắt thấy gương mặt lo lắng của Tiểu Kinh, tiếp đó lại thấy Sở Mị Dạ nàng hận tới cực điểm.
"Đồ biến thái! Đồ điên!" Nàng hung hãn nhảy dựng lên từ trên giường, trực tiếp vung quyền đánh gương mặt tuấn tú của hắn.
Sở Mị Dạ nhẹ nhàng tránh thoát "Nàng thật bạo lực!"
"Sợ chưa!" Nàng cao ngạo hất cằm lên.
"Còn rất kiêu ngạo hay sao?" Hắn cười nhạo.
Lườm hắn một cái "Đừng nói tỷ kiêu ngạo, tỷ cự tuyệt giao thiệp với cầm thú như ngươi!"
Sở Mị Dạ ngạc nhiên, sau đó cười ra tiếng.
Nói không ra tối hôm nay là lần thứ mấy hắn cười? Tóm lại là còn cười nhiều hơn hai mươi năm hắn sống.
"Cười cái gì cười? Cẩn thận cười nhạo ngươi!" Thủy Liên Y hận hận đá hắn một cước.
Sở Mị Dạ tránh thoát, đột nhiên đưa tay nâng cằm của nàng lên "Tối hôm nay, Bổn vương rất vui vẻ!" Ở trong kinh ngạc của nàng, hắn hôn nàng một lần nữa.
Tiểu Kinh giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/29824/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.