Sở Mị Dạ đột nhiên muốn nghiệm chứng một chuyện.
Hắn đột nhiên dùng tay cởi áo khoác ra, lộ ra lồng ngực bền chắc.
"Ngươi.... Ngươi làm gì đấy?" Ánh mắt của nàng không biết nhìn nơi nào mới phải! Tránh né cơ ngực bền chắc phát ra ánh sáng ở dưới ánh nến.
Khóe miệng hắn giơ lên, cởi sạch y phục ném xuống đất, cả thân lộ ra.
"Ngươi... Cách ta xa một chút!" Nàng sợ tới mức rúc vào góc tường. Vóc người của hắn thật đúng là đẹp! Phi! Lúc nào mà còn nghĩ những thứ này!
Nhìn tiếp hắn bắt đầu cởi quần.
"Này! Này! Ngươi điên à!" Nàng cầm gối đầu lên ném hắn.
Quần ngoài "Pằng" rơi xuống đất, lộ ra quần dài màu trắng.
"Ngươi...... Ngươi ngươi ngươi!" Nàng duỗi ngón tay ra run rẩy chỉ vào hắn. Lỗ mũi bắt đầu nóng lên.
Thấy phản ứng của nàng, hắn cảm thấy có ý tứ, chậm rãi nhẹ nhàng kéo xuống cái quần cuối cùng.
"Đợi...... Đợi đã nào...!" Nàng hô ngừng.
A? Gương mặt hắn bỡn cợt "Có gì không ổn sao?"
"Sống bao nhiêu năm, dương vật gì chưa từng thấy! Ngươi cho rằng lão nương là thiếu nữ ngu ngốc à?" Nàng hung hăng chỉ vào hắn.
"Vậy nàng đang sợ cái gì? Run cái gì?" Hắn đứng ở trước mặt nàng.
Đầu óc Thủy Liên Y hỗn loạn, "Ta sợ gì? Run gì? Lão nương đã thấy hết, còn nhiều hơn nữ nhân ngươi chơi đùa! Ngươi.... Ngươi dám lộ, ta liền dám cười!"
Sở Mị Dạ nhướng mày, đã thấy nhiều?
Thấy nàng sợ tới mức nói chuyện không mạch lạc, hắn đột nhiên có ý tưởng trêu cợt nàng.
Chợt kéo quần xuống!
"A......!" Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/29823/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.