Thủy Liên Y giằng co hơn nửa đêm, rốt cuộc bỏ ý tưởng bỏ đi lúc nửa đêm sau khi được Tiểu Kinh khuyên can ngăn cản! Nàng quyết định chờ trời sáng mới rời đi.
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu vào phòng, Thủy Liên Y mơ mơ màng màng rời giường, không biết vì ngủ không ngon hay suy nghĩ lung tung tạo thành, đầu của nàng lại mơ màng!
Liên tục mấy ngày nàng không cách nào ngủ, vừa nhắm mắt lại, trong đầu sẽ hiện lên hình ảnh kinh khủng cả người Sở Mị Dạ đầy máu tươi, máu thịt lẫn lộn.
Tiểu Kinh bưng điểm tâm đi tới, nhìn mặt hơi tái nhợt của Thủy Liên Y, lập tức vịn nàng.
"Tiểu thư! Mấy ngày qua, ăn rất ít! Sao chịu được?"
"Tiểu Kinh! Ta cảm thấy rất khó chịu!" sắc mặt Thủy Liên Y tái nhợt, cả người vô lực, hơi hôn mê, trước mắt tối tăm.
"Tiểu thư! Người làm sao vậy? Đừng dọa ta!" Tiểu Kinh vịn nàng kêu to.
Trên môi Thủy Liên Y không có chút màu máu, "Tiểu Kinh...." Lời còn chưa nói hết nàng đã té xỉu trên giường!
"Tiểu thư!" Tiểu Kinh sợ tới mức đặt nàng xuống, lập tức chạy ra khỏi gian phòng. "Có ai không! Tiểu thư té bất tỉnh!" Nàng hô to ở trong vương phủ, đã rối rắm.
Sở Húc Nhật nghe được tiếng thét của Tiểu Kinh, y phục chưa mặc xong đã chạy tới đây, chạy vào phòng, thấy Thủy Liên Y té xỉu, sắc mặt hết sức khó coi, đôi môi cũng không có màu máu.
"Nàng thế nào?" Nhìn Tiểu Kinh, trong mắt của hắn có tức giận.
Tiểu Kinh sợ tới mức khóc thút thít "Ta cũng không biết, tiểu thư tỉnh lại đã nói không thoải mái, sau đó té bất tỉnh!"
Sở Húc Nhật sờ sờ mặt của Thủy Liên Y, phát hiện rất lạnh, tại sao có thể như vậy?
"Tiểu Kinh! Bảo Trình Ngự Thiên phái người đi tìm ngự y! Nhanh lên một chút!"
Ừ! Tiểu Kinh gật đầu, chạy ra khỏi phòng!
Nhìn Thủy Liên Y trên giường, trong lòng của Sở Húc Nhật rất phức tạp, bộ dáng này của nàng khiến hắn rất đau lòng!
Nhẹ nhàng cầm tay của nàng, "Biết không? Ta không biết từ lúc nào đã thích nàng! Nàng bảo ta làm sao bây giờ?" Đặt tay nàng trên bờ môi, nhẹ nhàng hôn. Trong mắt Sở Húc Nhật xuất hiện ôn tình đời này chưa từng có.
Không bao lâu ngự y đã chạy đến bắt mạch cho Thủy Liên Y. Tiểu Kinh và Trình Ngự Thiên ở ngoài cửa chờ.
Lão ngự y bắt mạch xong, gọi Sở Húc Nhật vào.
"Nàng rốt cuộc thế nào? Tại sao té xỉu?" Sở Húc Nhật hơi khẩn trương, nói bảo vệ nàng, nhưng lại để cho nàng té xỉu.
Lão ngự y nhẹ giọng nói với hắn, "Bẩm Húc vương, cựu thần chẩn ra vương phi có hỉ mạch! Thời gian còn ít nên cũng không phải rất rõ ràng! Bởi vì thân thể suy yếu nghỉ ngơi không tốt, cho nên sinh ra hiện tượng bất tỉnh!"
Hỉ mạch! Sở Húc Nhật chấn động, nhìn Thủy Liên Y trên giường. Trong bụng nàng có xương thịt của Vương huynh?
"Húc vương! Vương phi chỉ cần nghỉ ngơi cho khỏe và tẩm bổ tốt! Không có gì đáng ngại đâu!"
Đưa đi ngự y, Sở Húc Nhật bảo người ta đưa tới rất nhiều thuốc bổ, nếu như nàng thật sự mang thai, phải dưỡng thân thể thật tốt. Như vậy hắn mới không phụ nhờ vả của vương huynh.
Giống như đã ngủ rất lâu, Thủy Liên Y mở mắt, thấy gương mặt hơi bận tâm của Sở Húc Nhật ở trước giường.
Nàng thế nào? Tại sao cả người vô lực? Ngày hôm qua còn khỏe mà!
"Sao ngươi ở chỗ này? Ta thế nào? Tiểu Kinh đâu?" Thủy Liên Y từ trên giường ngồi dậy, vẫn choáng váng đầu.
Sở Húc Nhật đỡ nàng "Mấy ngày nay nàng không ăn cái gì, lại không nghỉ ngơi tốt, thân thể rất suy yếu, nhất là..." Sở Húc Nhật nhìn gương mặt tái nhợt của nàng, "Ngự y nói nàng đang có mang, vì đứa nhỏ trong bụng, nàng cần tẩm bổ!"
Cái gì? Có thai? Thủy Liên Y sửng sốt, che bụng, sao lại như vậy? Nhanh như vậy đã có bảo bảo?
"Ta sẽ bẩm rõ mẫu hậu! Dù sao cũng là huyết mạch hoàng tộc!" Sở Húc Nhật quyết định vào cung, mẫu hậu sẽ rất vui vẻ!
Trời ạ! Nàng sắp có bảo bảo? Bảo bảo của nàng và Tiểu Dạ? Thủy Liên Y tựa hồ có một cảm giác hạnh phúc! Lúc này quên mất chuyện muốn đi Uyên thành!
...................................
Sở Húc Nhật đi tới Từ Ninh cung.
"Mẫu hậu!" Đi tới trước giường phượng của Thái hậu, Sở Húc Nhật ngồi ở bên giường.
"Húc nhi! Nghe hoàng hậu nói này mấy ngày con một mực ở Sở vương phủ? Có phải không tốt lắm hay không?" Thái hậu nhớ tới buổi sáng lúc hoàng hậu tới đây, gương mặt tức giận, nói Sở Húc Nhật không sợ lời ra tiếng vào cứ ở Sở vương phủ.
Trước mắt hiện lên gương mặt hay đố kị của Ngọc Linh Nhi, Sở Húc Nhật cười khẽ "Mẫu hậu! Trước khi đi Vương huynh bảo ta giúp hắn chăm sóc vương phi của hắn!"
"Húc nhi! Đó dù sao cũng là nữ nhân của Dạ nhi! Con canh giữ ở bên cạnh nàng sẽ gây ra lời đồn!" Thái hậu biết Sở Húc Nhật cũng là người phong lưu hoa tâm, chỉ sợ mang đến ảnh hưởng không tốt.
"Mẫu hậu! Công đạo tự tại lòng người! Húc nhi chính trực không sợ gian tà! Chuyện đã làm sẽ thừa nhận, nhưng cũng biết cái gì nên làm và không nên làm! Nói cho mẫu hậu một tin tức tốt!"
"Hư? Tin tức tốt?" Thái hậu mỉm cười, "Nói nghe một chút!"
"Mẫu hậu! Thủy Liên Y đã có xương thịt của Vương huynh! Ngự y chẩn đoán có hơn một tháng rồi!"
"Thật?" Thái hậu đột nhiên có chút kích động! "Ai gia cho là lúc còn sống sẽ không nhìn được cháu ra đời! Đây thật là một chuyện tốt!"
Hoàng thượng Sở Thánh Hạo mặc dù có Tần phi đông đảo, cũng có quan hệ mập mờ cùng rất nhiều cung nữ, nhưng không để cho bất kỳ nữ nhân nào mang thai long chủng!
Sở Húc Nhật cũng nạp rất nhiều phi tử, nhưng vẫn không có hậu duệ!
Không nghĩ tới nữ nhân không được coi trọng này lại mang thai con của Sở Mị Dạ! Thái hậu thật thay đổi cái nhìn đối với Thủy Liên Y!
Thái hậu cao hứng vô cùng, thân thể bệnh lâu tựa hồ cũng khá rất nhiều, sắc mặt cũng bởi vì vui vẻ mà hồng hào không ít. Nàng cho là mình lúc còn sống, không ôm được con của ba người con trai! Nhưng Thủy Liên Y có thai khiến cho nàng tràn đầy hi vọng.
Kéo tay Sở Húc Nhật "Húc nhi! Mẫu hậu muốn gặp nàng một lần!"
"Mẫu hậu muốn gặp Thủy Liên Y?" Sở Húc Nhật sửng sốt, "Mẫu hậu có phải đã tiếp nạp nàng hay không?"
Thái hậu gật đầu một cái "Tính cách của Dạ nhi mẫu hậu hiểu hơn ai khác, nữ nhân có thể làm cho hắn quý trọng nhất định có chỗ hay! Lần trước ở tiệc thọ ai gia đã gặp nữ tử kia, quả thật khác nữ nhân bình thường! Nàng có chỗ đáng yêu của nàng!"
"Mẫu hậu không ngại nàng đã từng luân lạc thanh lâu?" Sở Húc Nhật không nghĩ tới Thái hậu nhanh tiếp nạp Thủy Liên Y như vậy! Hắn cho là còn cần chút thời gian.
Thái hậu lắc đầu "Thôi! Dạ nhi cũng nói, đó là hắn tạo thành! Mẫu hậu lúc còn sống chỉ muốn ba người các con vui vẻ! Khụ khụ....!" Thái hậu thở hổn hển.
Sở Húc Nhật vỗ nhẹ nàng "Mẫu hậu, chờ thân thể của ngài khá hơn chút hãy triệu kiến nàng! Tính tình của nàng sợ khiến mẫu hậu tức giận!"
Thái hậu cười, "Nàng là cô gái cay cú sao?" Suy nghĩ một chút về tiệc thọ hôm đó. "Xem ra tính cách rất tốt!"
Sở Húc Nhật nhíu mày "Tính cách rất tốt? Mẫu hậu! Về sau tiếp xúc với nàng nhiều, ngài sẽ biết!"
"Nử tử mà Dạ nhi thấy hợp mắt! Tính tình chắc có không ít điều hay?"
"Đúng vậy! Mẫu hậu! Cay cú lại cố chấp!" Suy nghĩ một chút nàng đã từng bởi vì hắn mà bị tổn thương, Sở Húc Nhật hơi hối tiếc, "Nếu như nàng biết xu nịnh cũng không gặp rất nhiều tổn thương không đáng!" Không khỏi hơi lo lắng thân thể của nàng.
Thấy trên mặt Sở Húc Nhật lộ ra ôn tình và thương tiếc, Thái hậu sửng sốt một chút.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]