Nhưng tại sao, khi chúng tôi xuất hiện trước mặt các ngươi với bộ dạng mà các ngươi hy vọng, các ngươi —— hoặc là nói cô, lại nói một câu độc ác chứ?
Các ngươi không cần thần tiên thương xót chúng sinh, các ngươi muốn chính là thần tiên hô mưa gọi gió, xem chúng sinh thiên hạ như đồ chơi, thờ ơ nhìn nỗi khổ trên đời, nhận vô số cúng dường, đạt thành một phương tiên cảnh của riêng mình.
Chúng tôi đã làm được.
Chỉ là lần này ——
Chúng sinh chính là cô.
24
Cuối cùng cô gái vẫn chọn dựa dẫm vào công tử.
Cô ấy nói, bởi vì tôi không có cách nào đưa cô ấy đi, cho nên cô ấy phải dựa vào chính mình.
Rốt cuộc là dựa vào chính mình hay là dựa vào công tử?
Khi tôi hỏi câu này, mặt cô gái đỏ bừng, nàng nói rằng công tử bị nàng hấp dẫn nên đó cũng là một phần thực lực của nàng. Nói cách khác, dù dựa vào công tử, nàng vẫn dựa vào năng lực của mình để rời khỏi đây.
Nàng nói như vậy.
Vừa dứt lời, tiếng đẩy cửa vang lên, nàng nhào vào lòng công tử vừa bước vào.
Nhưng mà...
Tôi lách vào hư không nhắc nhở nàng.
Nguyện vọng ban đầu khi nàng đến đây là trở thành hoa khôi, tôi chỉ giúp nàng đạt được nguyện vọng này thôi. Nếu nàng tự ý rời khỏi quỹ đạo của nguyện vọng, thì những chuyện còn lại không phải là thứ tôi có thể quản được.
Cô gái kiên quyết muốn rời khỏi Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-mong/3740136/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.