Dù sao đến cõi đời này một chuyến, c.h.ế.t sớm c.h.ế.t muộn cũng phải chết, cứ coi như bà ta tích đức, giúp cô gái một đoạn đường, cũng có thể ngày khác tỏ rõ quyết tâm với đại nhân, còn có thể được che chở, xem ra như vậy, mạng của cô gái cũng rất đáng giá, cho nên cô gái nên cảm thấy vui mừng...
Lời nói chưa dứt, đã bị cô gái tỉnh dậy vùng vẫy phun một ngụm nước bọt.
Thấy tình hình không thể khống chế, tú bà liền để mấy tên tiểu tư ra tay tàn nhẫn, nhưng lần này không giống, cô gái giãy giụa rất mạnh, mấy tên tiểu tư suýt nữa không giữ được cô.
Nhưng tú bà mặc kệ nhiều như vậy, treo không được thì siết cổ, siết cổ không được thì bóp cổ, bóp cổ không được thì đập, tóm lại hôm nay nhất định phải hoàn thành chuyện đại nhân giao phó.
Ngay lúc ba hồn bảy vía của cô gái sắp sửa lìa khỏi thân thể, bên ngoài có người bẩm báo, nói vị Đại nhân kia lại đến tìm cô gái.
Câu nói này khiến tú bà luống cuống vội vàng thả cô gái xuống, vuốt n.g.ự.c thuận khí, lại hung dữ uy h.i.ế.p cô gái vài câu không được nói lung tung, sau đó mới lau nước mắt nghênh đón vị Đại nhân kia vào trong.
Vừa nói cô gái vì chuyện con đường làm quan của Đại nhân, suýt nữa xấu hổ tự sát, vừa ôm n.g.ự.c nói mình đau lòng cô gái biết bao nhiêu.
Tôi ngồi bên cửa sổ, suýt nữa thì bật cười.
Nhưng bọn họ không nhìn thấy tôi, đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-mong/3740134/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.