Lúc Lý Ích hỏi câu này gã vung roi ngựa ra rồi lại thu về cho nó bật lên tiếng lách cách mà con ngựa vẫn không nhúc nhích.
Ngô Đinh Hương giật mình kinh hãi hỏi :
- Tại sao vậy?
Lý Ích đáp :
- Tại hạ cũng không biết, hoặc giả trên đường có một cái hố lớn.
Ngô Đinh Hương sợ gã xuống điều tra sẽ bị người dạ hành giết chết, nên nắm chặt lấy gã không cho cử động. Miệng nàng cất tiếng hỏi :
- Làm thế nào bây giờ ?
Lý Ích đáp :
- Tại hạ thắp đèn lồng xuống đường soi xem !
Ngô Đinh Hương nói :
- Không được ! Chúng ta đành ngồi lại đây để đợi trời sáng, tự nhiên sẽ thấy rõ.
Lý Ích biết nàng không muốn cho gã rời xa, liền cố ý hỏi :
- Cô nương sợ gì ? Quảng đường này sạch sẽ lắm.
Gã nói câu này để kẻ khác nghe thấy tưởng là nói về ma quỷ. Thời bây giờ, người ta thường đồn đại những kẻ đi đêm hay gặp quỷ đón đường đưa đi suốt đêm làm cho người ngựa mệt lử mà đến lúc gà gáy vẫn chưa dời xa chỗ mình đứng trước được bao nhiêu. Đó chẳng qua là những kẻ sợ đi đêm tuyên truyền như vậy.
Ngô Đinh Hương vội gạt đi :
- Đừng nói nữa, đừng nói nữa, chúng ta cứ chờ đến sáng cũng chẳng hề gì.
Lý Ích cười nói :
- Trong thành Nghi Dương còn ai không biết Lý Đại công tử là người có học. Nếu tại hạ sợ quỷ để tiếng đồn ra ngoài thì khiến người ta cười cho thúi óc....
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841447/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.