Cuộc ác đấu kéo dài thêm hai chục chiêu. Đột nhiên Cao Thanh Vân phóng quyền thừa lúc sơ hở đánh trúng vào chính diện đối phương.
Tống Bất Độc rú lên một tiếng thật to. Người gã bay ra xa bảy, tám thước té huỵch xuống đất.
Lúc này thanh xà văn đao của gã tuột tay bắn ra ngoài mấy thước. Người gã cũng không ngồi dậy được. Cặp mắt lờ đờ hiển nhiên gã đã hôn mê.
Cao Thanh Vân cúi xuồng nhìn nhân vật tàn độc mang ngoại hiệu Kiến huyết phong hầu. Y chờ cho tới lúc tròng mắt gã chuyển động trở lại mới lên tiếng :
- Tống Bất Độc! Lúc ngươi lâm nguy còn biết gác bỏ sống chết, hy vọng đánh đòn thực mạng cho hai bên cùng mất mạng. Quyết tâm và dũng khí này khiến cho bản nhân rất bội phục.
Đây là nguyên nhân mà vừa rồi Tống Bất Độc đã xoay chuyển được chiến cuộc. Một tay cao thủ như gã mà đâm liều, dĩ nhiên uy lục tăng lên gấp bội. Giả tỷ gã chưa mất tiên cơ và không bị khí thế đối phương trấn áp thì có thể dạt được mục đích hai bên cùng chết Bỗng thấy Tống Bất Độc mũi chảy máu tươi. Gã oẹ một tiếng, miệng cũng thổ huyết ra.
Cao Thanh Vân lạnh lùng hỏi :
- Kỳ Kinh còn ở Khai Phong không ?
Tống Bất Độc rên lên một tiếng, mục quang gã lại lờ đờ.
Cao Thanh Vân nhíu cặp lông mày rậm, đột nhiên phóng chân đá vào mấy chỗ huyệt đạo dưới nách đối phương.
Tống Bất Độc rên lên một tiếng rồi nhắm mắt lại chết ngay.
Cao Thanh Vân lắc đầu tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841413/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.