Vương Hồng Phạm lại nói :
- Trên chốn giang hồ một số đông nghĩ đến lễ giáo là nhắm mắt bưng tai tưởng như ngửi phải mùi vị chua chát, lại nhận thấy nó câu thúc thân mình làm cho phiền não. Họ có biết đâu lễ giáo chính là một thủ pháp cao duy nhất để cương đổi dục niệm. Đã là đàn ông ai lại không thích gái đẹp. Nhờ lễ giáo hun đúc khiến người ta giữ vững tinh thần không dám ngó chầm chập vào mặt người nữ. Thế là lễ giáo xuy phục được lòng tà dục.
Y đưa ra những thí dụ thiển cận mà ngụ ý rất sâu xa khiến người nghe hiểu ngay và đem lòng kính phục.
Tống Bất Độc lạnh lùng nói :
- Bọn ta đến đây không phải để nghe ngươi dạy dỗ.
Vương Hồng Phạm đáp :
- Tại hạ hiểu lắm. Sự thực không phải tại hạ muốn giáo huấn các vị, bất quá là mượn trường hợp của các vị để nói ra những chỗ tham lam của người đời cho người ngoài nghe mà tỉnh ngộ.
Tống Bất Độc đảo mắt nhìn quanh hỏi :
- Ngươi nói để ai nghe Vương Hồng Phạm đáp :
- Ai cũng có thể nghe được. Tỉ như gã thiếu niên họ Tra mới ra đời chưa được bao lâu hãy còn ít kinh nghiệm. Gã nghe lời tại hạ nhất định có bổ ích.
Tống My Nương vội hỏi :
- Gã tiểu tử họ Tra hiện giờ ra sao ?
Vương Hồng Phạm đáp :
- Gã vẫn bình yên.
Tống My Nương hỏi :
- Giữa các hạ và gã có mối quan hệ thế nào ?
Vương Hồng Phạm đáp :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841412/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.