Bùi phu nhân ngậm ngùi rồi tự nhủ :
- Gã Bạch Phi Khanh có nhiều hình tích rất khả nghị Tỷ như gã từ đường Hàm Lạc đi vòng thẳng đến Chu Tiên trấn. Trong khi đó gã trải qua nhiều cơn nguy biến ở Cái Bang và Cực Lạc giáo mà được vô sự. Dù cho gã có phúc tinh hộ vệ, nhưng chắc chắn võ công cũng phải tinh thâm mới được. Ta phải điều tra xem gã xuất thân ở môn phái nào ? Gã chen chân vào chốn giang hồ với mục đích gì ?
Trong đêm tối, ngôi cổ mộ quạnh quẽ làn gió vi vu càng làm tăng vẻ thê lương.
Bạch Phi Khanh không còn ở đây, Bùi phu nhân vừa nóng nãy ra chiều nghi vấn, vừa buồn bực trong lòng mà không có cách nào tìm được đáp án.
Mụ xoay mình phóng cước chạy nhanh trông như một vì sao sa lướt trên không lao về phía trước ngôi chùa hoang.
Ngôi chùa hoang mà Cao Thanh Vân dùng làm chỗ tạm trú ở bên con đường nhỏ phía trước. A Liệt đang chạy thật nhanh về đó vì chàng nghe lỏm được câu chuyện ở miệng Phàn Phiếm nói với mọi người. Bây giờ chàng đối với Cao Thanh Vân chẳng những không có quan hệ cừu địch mà còn phát sinh mối tình thân thiết, cảm động. Về vụ "Huyết vũ thư" thì sự thực chỉ có mình chàng biết mà thôi. Dĩ nhiên Cao Thanh Vân không phải là ngươi phát "Huyết vũ thư" vì người đó là một phụ nhân.
Tại sao người ta đem vụ này trút lên đầu Cao Thanh Vân cũng chỉ có mình A Liệt hiểu, vì bữa trước chàng mô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841397/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.