A Liệt gật đầu nói :
- Đúng là Tô Ngọc Quyên.
Cặp mắt xinh đẹp của phụ nhân lộ tính hiếu kỳ, mụ nhìn chàng hỏi :
- Ngươi vừa nói Tô Ngọc Quyên đối với ngươi có ơn cứu mạng, vậy y đã cứu ngươi ơ?
đâu?
A Liệt đáp :
- Ở trên đường Hàm Lạc.
Phụ nhân hỏi :
- Thế mà sao người lại gặp y ở đây và nhất là lúc y chết?
A Liệt thở dài đáp :
- Câu chuyện khá dài, phu nhân nhất định muốn biết ư?
Phụ nhân cười mát gật đầu. Tuy thái độ ung dung nhưng có vẻ oai nghiêm khiến cho người ta không dám trái ý.
A Liệt gật đầu nói tiếp :
- Được rồi ! Phu nhân hỏi câu gì tiểu nhân đáp câu ấy. Nhưng trước khi trả lời tiểu nhân muốn biết phu nhân là ai?
Phụ nhân hỏi lại :
- Ngươi đã nghe ai nói đến Thần Câu môn ở Phụng Dương bao giờ chưa?
A Liệt chấn động tâm thần nghĩ bụng :
- Úi chà! Thì ra mụ là người ở Thần Câu Môn. May mình chưa nói tên họ thật cho mụ biết.
Chàng làm bộ ngoẹo đầu suy nghĩ một lúc rồi đáp :
- Dường như tiểu nhân đã được nghe có người nói tới.
Phụ nhân nói :
- Ta chính là người ở môn phái đó. Bạn hữu giang hồ thường kêu ta bằng Bùi phu nhân.
Trượng phu ta là Bùi Khôn Lượng, chưởng môn Thần Câu Môn.
A Liệt chắp tay nghiêng mình nói :
- Té ra là Bùi Phu nhân! Tiểu nhân thật là thật kính !
Bùi phu nhân gật đầu đảo mắt nhìn A Liệt từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841396/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.