Chu Tần Lạc vốn dĩ tưởng tượng ra một kịch bản nghỉ Tết vui đùa thỏa thích thật hoàn mĩ, cuối cùng vẫn là bị đống bài tập kia đè chết.
Bắc Thần Đông cũng không khá khẩm hơn, vừa định dành cả kì nghỉ Tết để cày game, kết quả vừa lên phòng đã thấy chồng bài tập cao ngất trên bàn.
Bắc Thần Đông dứt khoát cầm đống bài tập sang "dựng lều" ở nhà Chu Tần Lạc.
Chu Hiểu Di vừa bước vào phòng đã bị dọa sợ.
Phiếu bài tập la liệt dưới sàn nhà, hai đứa em một đứa nằm gục trên bàn học ngủ, tay vẫn cầm bút run run, đứa to xác thì ngồi dưới đất gục mặt trên giường, nằm đè lên cả giấy.
Chu Hiểu Di thở dài ra một hơi dọn dẹp đống phiếu xếp gọn lên bàn rồi lay từng đứa dậy.
"Ít nhất thì cũng phải lên giường rồi hẵng ngủ chứ. Ngồi dậy mau lên không mới tí tuổi đầu lại vẹo xương sống thì dở. Trời còn đang lạnh mà cứ ngồi dưới đất, lên giường lên giường, mau lên."
Bắc Thần Đông còn nửa tỉnh nửa mơ leo tọt lên giường chẳng thèm về nhà, dạng cả tay cả chân hết hơn nửa cái giường. Chu Tần Lạc cũng chưa tỉnh ngủ, mắt lờ đờ mò lên giường, chân còn đập vào bàn rồi thành giường lấy mấy cái.
Nó leo lên giường rồi nằm phịch xuống gối đầu lên tay bạn, hai tay hai chân cũng dạng ra gác lên nửa người Bắc Thần Đông rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Chu Hiểu Di lắc lắc đầu lấy cái chăn to nhất ra phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huong-duong-va-meo/2891348/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.