Mùa hè nắng mưa thất thường, lúc thì mưa trút nước, lúc thì nắng gay nắng gắt. Bắc Thần Đông và Chu Tần Lạc cũng là nạn nhân của mấy cái thời tiết kiểu này.
Hai đứa nó vẫn tự tin ở cái độ tuổi bẻ gãy sừng trâu này không thể bị bệnh chỉ vì thời tiết được. Thế là giữa 12 giờ trưa nắng như thiêu như đốt thì hai đứa nó để đầu trần chạy ra giữa đồng với chơi với mấy đứa trẻ con trong làng.
Bắc Thần Đông và Chu Tần Lạc cứ phơi người giữa nắng như thế đến tận chiều thì trời đột nhiên mưa to, nước mưa trút ào xuống. Hai đứa nó còn đang ngồi vắt vẻo trên cành cây cũng phải nhạy xuống rồi chạy về nhà.
Cảnh này vừa hay bị Tô Minh Nguyệt nhìn thấy.
"Hai cái đứa này, lớn tướng rồi sao vẫn nghịch thế hả? Mau về tắm nước ấm mau lên, lăn ra ốm hết bây giờ."
Bắc Thần Đông vẫn cười khì khì, vỗ đôm đốp vào cánh tay mình.
"Mẹ yên tâm, bọn con khỏe lắm, không ốm được."
Ấy thế mà đến 11 rưỡi đêm, Bắc Thần Đông cả người nóng ran nằm trên giường, liền chỉnh điều hòa xuống thấp nhất, cứ trằn trọc mãi không ngủ được.
Đột nhiên cậu lại nghe thấy tiếng mở cửa sổ, mắt vừa hé ra đã thấy cửa đóng sầm lại, một thân hình nhỏ con nằm bẹp bên cạnh.
"Đm, ông không biết phép tắc à?"
"Tôi nóng. Con mẹ nó, hình như ốm thật rồi, ông để điều hòa bao nhiêu độ vậy?"
"18."
"Vẫn nóng."
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huong-duong-va-meo/2890977/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.