Bắc Thần Đông và Chu Tần Lạc kết thúc một mùa hè chỉ có ăn với ngủ của mình.
Hôm nay là khai giảng, đường xá náo nhiệt hơn hẳn. Chu Tần Lạc cửa đi vừa ngó nghiêng hết bên này tới bên khác.
"Nhìn thẳng đường hộ cái, sắp đập đầu vào cột kìa."
"Á."
Hình như sau hè đứa nào cũng đen lên, da sậm hơn một chút, người cũng to hơn.
Khúc Uuyên đặt một gói bánh lên bàn rồi mở ra.
"Này, quà tôi đi du lịch mua cho mấy người đấy, ăn thử đi, ngon lắm."
"Ầu, bà phải mua mấy cái đồ lưu niệm chứ, bánh kẹo này ăn tí là hết."
Chu Tần Lạc chép miệng nhìn, nhưng tay vẫn bốc kẹo bỏ vào miệng.
Khương Kiến Hoàng sau hè tóc lại ít đi một chút, Bắc Thần Đông thấy là như thế.
"Thầy Khương, hè này không được nghỉ ngơi đủ sao?"
"Chưa bao giờ là đủ."
"Thầy Khương, thật ra thầy không cần dạy thêm bọn em đâu, để Bắc Thần Đông với Chu Tần Lạc dạy cũng được, thầy cứ dành thời gian đi chơi đâu đó đi."
Trình Lâm nín cười nói, rồi cúi người tránh viên phấn mới bị Khương Kiến Hoàng ném xuống. Lâm Phóng vừa mới cúi xuống nhặt bút, vừa ngẩng lên đã ăn trọn viên phấn vào trán.
Khương Kiến Hoàng ở trên gõ cạch cạch vào bảng.
"Năm nay thời khóa biểu có thay đổi một chút, các em sẽ có bốn tiết thể dục và sáu tiết toán trong một tuần. Và để các em nắm chắc kiến thức hơn, tôi sẽ nâng số lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huong-duong-va-meo/2890974/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.