Sau một hồi nài nỉ mệt mỏi, Lâm Hải Thiên cuối cùng bất lực đành đồng ý để Hàn Tiểu Anh ở nhà, chăm lo cho cậu.
Lâm Hải Thiên sợ bé cưng đói bụng, hắn nhé cậu vào ổ chăn sau đó quay người đi ra bếp, hâm lại cháo khi nãy hắn mua.
Khoảng mười phút sau, Lâm Hải Thiên đổ cháo nóng ra bát rồi quay người vào trong bế bé cưng ra ngoài.
"Ngài, ngài để em xuống là được mà." Cả cơ thể Hàn Tiểu Anh được hắn bọc trong người, đến ghế hắn còn không cho cậu đặt mông xuống người, ôm cả người bé cưng ngồi lên đùi mình.
"Cứ thế này đi, vừa tiện mà còn vừa thoải mái." Lâm Hải Thiên đợi cho cháo nguội, múc một muỗng đưa đến bên miệng thổi thổi, sau đó đưa đến miệng bé cưng.
Hàn Tiểu Anh mặt lúc nãy trắng bệch, giờ lại dần hoá đỏ. Ngài Lâm không phải coi cậu là con nít đấy chứ, "Em tự ăn được... ngài để em xuống trước đã."
"Còn lộn xộn nữa tôi liền đưa em đi bệnh viện." Lâm Hải Thiên nói một câu xanh rờn, có ý trêu bé cưng, bàn tay ngứa ngáy xoa mông bé cưng một cái mới đã thèm.
Cách này vô cùng hiệu quả đối với Hàn Tiểu Anh, ấy thế mà nghe xong một cái là cậu ngồi im hẳn, không dám động tay động chân, yên vị trên người Lâm Hải Thiên. Tuy vẫn rất xấu hổ, nhưng được Lâm Hải Thiên chăm sóc đối xử tận tình như thế này, cậu vẫn rất vui, rất hạnh phúc.
"Tiểu Anh ngoan, a nào." Lâm Hải Thiên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-tang-em/2561863/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.