Edit: Meimei
“Tôi sợ lây bệnh cho anh.”
“Hừ, lão tử bách độc bất xâm!”
Đột nhiên Lý Tuấn cảm thấy hạ thân đau nhức, đau đến nổi anh theo bản năng co rút cơ thể lại. Mới vừa rồi anh nói chuyện không phòng bị, Kiều Gia Thuần co đầu gối lại, tập kích anh.
Kiều Gia Thuần đứng dậy, hướng cửa lớn xông tới.
Lúc đứng chờ thang máy, chỉ có năm giây nhưng giống như cả đời dài đằng đẵng. Vào thang máy, cửa thang máy qua ba mươi giây mới đóng lại, lúc này Kiều Gia Thuần rất sợ Lý Tuấn đuổi kịp. Thật may, cuối cùng cửa thang máy cũng như ý nguyện đóng lại.
Chạy một mạch đến cửa tiểu khu, thấy bảo vệ của tiểu khu mới hơi an tâm, nhưng vẫn chạy thẳng ra ngoài, cho đến khi lên xe taxi, Kiều Gia Thuần mới cảm thấy mệt lã đi.
Tài xế taxi thấy Kiều Gia Thuần quần áo xốc xếch thì nhìn cô với ánh mắt kỳ quái. Kiều Gia Thuần không có tâm tư nào để ý đến ánh mắt của người tài xế, cô gọi điện thoại cho Quan San.
Quan San đứng trước cửa tiểu khu của cô ấy chờ Kiều Gia Thuần, bên cạnh còn có Hướng Bắc.
Kiều Gia Thuần từ taxi bước xuống, Quan San liền lập tức ôm lấy cô.
Hướng Bắc nấu cơm, còn Quan San và Kiều Gia Thuần thì ở trong phòng.
“Mẹ kiếp, tớ muốn giết chết anh ta.” Quan San cắn răng nghiến lợi nói.
“Được rồi, tớ sợ anh ta sẽ trả thù.”
“Thà đắc tội quân tử còn hơn đắc tội tiểu nhân. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-nho-cua-anh/1973526/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.