Edit: Meimei
Lúc Kiều Gia Thuần về đến nhà, ba Kiều và mẹ Kiều đang ngồi ở trong phòng khách rồi, tivi cũng không mở mà mặt Kiều mẹ thì tràn đầy sự nghiêm túc, trên mặt ba Kiều cũng không có ý cười.
Kiều Gia Thuần vốn cho là không có chuyện gì lớn nhưng bây giờ thấy chiến trận này, cô có chút rụt rè.
“Mẹ, tại sao không mở tivi a?” Kiều Gia Thuần cố gắng nặn ra một nụ cười hỏi.
Không khí quá mức an tĩnh, rất dọa người a.
Kiều mẹ nhìn chằm chằm Kiều Gia Thuần làm Kiều Gia Thuần phát hoảng, sau đó mở miệng nói: “Lão Kiều, gọi Lý Tuấn đến đây.”
“Tại sao lại gọi anh ta đến?” Kiều Gia Thuần lập tức hỏi.
“Con còn nói làm cái gì?” Kiều mẹ không nhịn được lớn tiếng.
Bình thường Kiều mẹ nói chuyện không lớn tiếng, lần này thực sự đã dọa sợ Kiều Gia Thuần.
Mẹ Kiều từ trong ngăn kéo tủ lấy ra mấy đồ vật, đặt lên trên bàn trà nhỏ.
Là tờ giấy khám bệnh của Kiều Gia Thuần, bên trong còn kẹp tờ giấy xét nghiệm và hai hộp thuốc.
Kiều mẹ nói: “Mẹ đã kiểm tra qua, thuốc con còn chưa uống. Dù sao mẹ cũng phải kêu nó đến phụ trách, thương lượng nên làm như thế nào.”
“Mẹ, mẹ lục lọi đồ vật của con?” Kiều Gia Thuần bất mãn.
“Mẹ mới không thèm lục đồ của con.” Kiều mẹ cả giận “Nếu không phải hôm nay mẹ đến phòng con tìm *hoắc hương chính khí thủy*, mẹ cũng sẽ không nhìn thấy. Thật may là mẹ đã nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-nho-cua-anh/1973523/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.