Thời điểm Tử Lộc nghe thấy bụng mình reo vang mới nhận ra đã 11 giờ đêm. 
Chơi game đúng là khiến con người ta trầm mê. 
May là khi học cấp 3 cô không biết chơi game, nếu không đến kỳ thi sẽ chẳng được điểm cao. 
Nhưng mà, sau vài ngày điên cuồng cày game, cô đã có thể thu hoạch được một đầu người trong mỗi ván. 
Buổi tối Tử Lộc không ăn cơm, lúc này đã đói đến mức da bụng dính vào da lưng. 
Cô lê chân phải tới phòng bếp xem thử, mới nhớ ra tối nay dì quản gia xin nghỉ rồi. Tủ lạnh trong phòng bếp chỉ còn một ít salad không có sốt. 
Tử Lộc ăn vài miếng, cảm thấy nhạt nhẽo. 
Tử Lộc quay lại phòng khách, định đặt cơm hộp. 
Cô cầm điện thoại lên, thấy tin nhắn Wechat của Tần Lễ Sơ được gửi từ 15 phút trước. 
[Tần Lễ Sơ: Anh về nước rồi, em ngủ rồi à? Buổi tối đã ăn cơm chưa? Game chơi đến đâu rồi?] 
……Hệt như chủ nhiệm giáo dục nghiêm khắc hồi cấp 3. 
Hai ngày nay, Tử Lộc đã sinh ra bóng ma tâm lý với năng lực mắng chửi người cay độc của Tần Lễ Sơ. 
Nhưng không thể phủ nhận, tuy giọng điệu của anh rất hung dữ nhưng lời nói đều rất thật. Có anh chỉ đạo từ xa khiến cho trình độ chơi game của cô nhảy vọt chỉ trong mấy ngày. 
Tử Lộc cực kỳ biết ơn mà trả lời… 
[Lộc Lộc: Còn chưa ngủ.] 
[Lộc Lộc: Quên không ăn bữa tối, đang chuẩn bị đặt cơm.] 
[Lộc Lộc: Buổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-hon-toi/3427691/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.