Trong khi Kì Dĩ Ninh bị Vũ Thần Dược tẩn cho một trận thừa sống thiếu chết thì Tần Hạm vẫn cứ ngồi ở quán bar, lòng buồn rã rượi. Mọi hành động của anh dành cho Kì Dĩ Ninh đều bị Lạc Yên thấy hết . Buồn thật đấy, người mình thích lại đi thích bạn thân mình .
Nhưng Lạc Yên quả thật không thể để Tần Hạm ở đây được , nhìn anh đau lòng như vậy . Lạc Yên quả là có chút không nỡ bèn tiến tới ngồi cạnh anh . Dành lấy ly rượu trong tay Tần Hạm uống sạch , trước ánh mắt khó hiểu của anh ..
“Tại sao anh lại giúp cậu ấy , không phải anh thích Kì Dĩ Ninh sao ?”
Nở một nụ cười gượng gạo , khẽ giấu đi sự u buồn trong mắt mình .
“Yêu một người chính là để thấy người đó được hạnh phúc.”
Yêu ? Hẳn là rất yêu nhỉ ? Cảm xúc bức bách trong lồng ngực khiến Lạc Yên không chịu nổi . Trớ trêu thật a . Vớ lấy hết ly này đến ly khác , mặc kệ người đàn ông bên cạnh , Lạc Yên chính là muốn bản thân mình say đến bất tỉnh luôn càng tốt.
“Đủ rồi.”
Tần Hạm nhíu mày giật lấy ly rượu trong tay Lạc Yên không cho cô uống tiếp nữa . Thấy đồ của mình bị giật lấy , Lạc Yên đỏ mắt đứng lên hòng dành lại nhưng bước chân loạng choạng đứng không vững lập tức ngã nhào vào lòng Tần Hạm .
“Trả …trả đây .”
Động tác trên người Tần Hạm lập tức cứng đờ , tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-h/2909180/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.