Chương trước
Chương sau
Nhà của Tần Hạm là một căn biệt thự tư nhân nằm ở vùng ngoại ô thành phố . Cho xe vào gara liền bế Lạc Yên đã ngủ thiếp đi vào nhà . Quản gia Trần thấy cậu chủ về liền chạy ra mở cửa . Nhưng cảnh trước mắt khiến bà không dám tin vào mắt mình . Cậu chủ , vậy mà lại mang theo một cô gái về nhà , không những vậy cử chỉ lại còn vô cùng thân mật . Bao nhiêu năm nay làm việc cho nhà Tần Hạm, đây là lần đầu tiên bà thấy cậu chủ đem người về nhà riêng của mình .

“Thím Trần , chuẩn bị cho tôi một tách trà giải rượu đem lên phòng .”

“Để tôi đi chuẩn bị .”

Thím Trần cứ vậy đi vào bếp trên mặt không khỏi hiện lên vẻ vui mừng cùng lo lắng . Đem Lạc Yên tiến vào phòng mình , cẩn thận đặt cô lên giường . Thấy Lạc Yên đã thiếp đi , Tần Hạm mới đắp chăn cho cô rồi tiến vào phòng tắm . Khi nãy Lạc Yên ói hết lên người anh rồi , phải đi tắm cái đã .

Lạc Yên nằm trên giường cơ thể tự nhiên nóng bừng như lửa đốt , thần trí lơ mơ không biết mình đang ở đâu. Khó chịu vô cùng, cả cơ thể đột nhiên ngứa ngáy khó chịu không thôi ..

“Nóng quá .”

Tung hết chăn trên người ra vẫn không hết nóng , càng lúc càng thấy khó chịu , mồ hôi nhễ nhại khắp người . Lạc Yên liền trút luôn chiếc váy trên người mình ra . Bây giờ cô chỉ mặc độc nhất bộ đề lót . Cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút , từ từ ngồi dậy . Lạc Yên chính là muốn đi tắm . Đầu óc cứ ong ong khiến Lạc Yên không phân biệt nổi nhà mình với nhà người khác . Cô cứ vậy mon men theo âm thanh nước chảy .”Cạch “

Đẩy cửa phòng tắm ra , đập vào mắt cô chính là hình ảnh Tần Hạm đang tắm . Máu dường như muốn chảy ngược lên não, Lạc Yên rốt cuộc cũng tính táo được chút ít . Chân cô như đóng Đinh tại chỗ không nhấc lên được .

Mà Tần Hạm nghe thấy động tĩnh cũng quay đầu lại , nhìn thấy Lạc Yên đứng đó anh lập tức chết trân tại chỗ . Mắt dừng lại trên người Lạc Yên chỉ mặc mỗi một bộ đồ lót . Tần Hạm cứ vậy nhìn chằm chằm vào cơ thể cô , làn da trắng mịn màng, đôi chân thon dài , bầu ngực tròn đầy được bao bọc trong lớp áo bra màu đen càng khiến cho Tần Hạm phát điên . Cô đây là đang muốn quyến rũ anh sao , đáng lẽ nên để cô lại khách sạn mới đúng .

“Ra …ra ngoài ngay .”



Nhưng Tần Hạm đâu biết , Kì Dĩ Ninh và Lạc Yên một khi đã có rượu vào là không sợ trời không sợ đất , huống hồ Lạc Yên còn thích Tần Hạm. Có chất kích thích trong người , Lạc Yên không ngần ngại từng bước tiến vào phòng tắm . Tần Hạm thấy vậy liền phát hoảng , anh cũng là đàn ông a .

“Lạc Yên , đi ra .”

Nhìn thấy Tần Hạm từng bước lùi lại phía sau , Lạc Yên liền nở nụ cười khúc khích tưởng như tìm được trò vui .Đến khi áp sát Tần Hạm vào tường , Lạc Yên khẽ nở một nụ cười tươi khiến Tần Hạm lập tức bị mê hoặc . Tay Lạc Yên khẽ giơ lên , chạm vào mắt , mũi rồi đến môi Tần Hạm.

“Ngu ngốc .”

Tia lí trí cuối cùng của Tần Hạm rốt cuộc cũng biết mất , giọng Tần Hạm đã trở nên trầm khàn . Là cô tự mình chuốc lấy , là cô câu dẫn anh .

“Ngu ?”

Hắn không ngờ Lạc Yên lại dám chửi hắn hắn , Tần Hạm chính là không ngờ tới . Con nhóc ngây thơ này , lại dám ở đây chửi hắn a . Thật muốn trêu chọc cô một chút .

Nhưng suy cho cùng , Tần Hạm cảm thấy mình quá giống cầm thú a . Không phải , là Lạc Yên biến hắn thành tên cầm thú . Làm cầm thú một lần liền không muốn trở lại làm người nữa . Ghé sát tai Lạc Yên khẽ thì thầm .

“Tôi ngu ?”

“Umh.”

Yêu tinh , đích thị là yêu tinh rồi .



Cười một tiếng , khoác đại áo tắm che đi người anh em của mình liền bế Lạc Yên đang ngây ngốc nhìn mình bước ra khỏi phòng tắm. Đặt Lạc Yên lên giường sau đó nằm đè lên người cô , Tần Hạm chính là nhịn đến mức sắp muốn nổ tung . Nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc .

Khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp trước mắt , xúc cảm mềm mại trên da thịt khiến Tần Hạm lưu luyến không thôi .

“Tại sao lại mắng tôi ngu ?”

“Đẹp .”

Ý gì đây , hỏi một đường trả lời một nẻo. Nhưng không sao , Tần Hạm khá hứng thú a .

Câu trả lời ngây Ngô hết sức , quá mức chân thật quá mức đáng yêu . Làm sao đây , dường như càng ngày Tần Hạm càng thấy hứng thú với cô gái này rồi . Vẻ ngoài đơn thuần tới mức chỉ khiến người ta muốn trêu chọc.

“Đừng có hối hận .”

Nhìn tách trà đã được Thím Trần để trên bàn , cẩn thận để Lạc Yên dựa vào lòng mình đưa đến miệng cô .

“Ngoan , uống hết đi .”

Lạc Yên ban đầu cảm thấy mùi vô cùng khó chịu không muốn uống nhưng rốt cuộc cũng ngoan ngoãn cầm lấy cố gắng uống sạch . Đợi cô uống xong xuôi liền không kiêng dè trực tiếp ôm cô vào lòng ngủ . Mà Lạc Yên bị Tần Hạm ôm chặt vào lòng , mùi hương bạc hà dễ chịu vương vấn nơi đầu mũi khiến cô nhanh chóng thiếp đi . Khung cảnh yên bình ngọt ngào đến mức muốn tan chảy . Bây giờ thì yên bình như vậy , bây giờ là do say rượu nên Lạc Yên mới nổi loạn như vậy , không biết sáng mai dậy cô sẽ thế nào a?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.