Trong khi Kì Dĩ Ninh được bạn trai chở đi làm thì Lạc Yên lại đang say giấc tại nhà Tần Hạm.
Ngoài trời quả nhiên là tuyết rơi đang lạnh tới thấu xương, thế nhưng bên trong căn phòng của một toà nhà cao cấp nào đó hiện có một cô gái xinh đẹp đang say giấc ngủ ngon lành của mình, bỗng nhiên có cái thứ gì đó mềm mềm nhẹ nhẹ cứ cọ cọ vào cánh mũi khiến cho cô nàng trên giường đang ngủ phải nhăn mặt nhíu mày kéo mở đôi mắt to tròn. Chớp chớp mắt nhìn đến thủ phạm làm mình phải tỉnh giấc giữa chừng kia đang tính tẩn cho một trận thì đúng là ngoài dự kiến. Lạc Yên hai mắt phát sáng ngay khi nhìn rõ cục bông trắng trắng phía trước là thứ gì. Trời ơi là mèo a , đáng yêu hết mức . Lạc Yên thề có chúa chứng giám là cô yêu mèo biết chừng nào a. Trông cute chưa kìa .
Chú mèo trắng dường như cảm nhận được có người đang khen mình nên sinh ra làm kiêu , quẩy quẩy cái Mông không đuôi , duỗi đôi chân ngắn cũn ra trước mặt Lạc Yên khiến cô không chịu được vươn tay muốn bắt bé mèo lại ôm vào lòng . Nhưng vừa mới rướn được nữa người , chưa chạm được vào bé mèo thì người cô tức khắc bị cái gì đó giữ lại . Lạc Yên không dám tin thử vươn người thêm lần nữa . Lúc này Lạc Yên mới hoàn hồn, mồ hôi túa ra như suối .
Lúc này cô mới nhớ ra , lại nhìn xung quanh khắp phòng . Đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-h/2909172/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.